“Tôi…”
Anh Long mấp máy môi, cuối cùng cúi đầu nói:
“Cậu Lâm, tôi biết lỗi rồi!”
Gã ta biết rõ giải thích cũng vô dụng.
Sự tình đã đến nước này, chỉ có thể nhận lỗi.
“Cậu Lâm, là tôi làm sai, tôi bằng lòng chịu bất cứ hình phạt nào”, gã ta lại nói thêm.
Lâm Hàn nhìn anh Long một cái:
“Ngày mai anh thu hồi lại toàn bộ số tiền đã cho vay trước đó, sổ ghi chép đó là của Lý Vọng Sơn chứ không phải của anh, tôi không muốn lại xuất hiện thêm một Lý Vọng Sơn nữa. Nếu như Lý Vọng Sơn đã sụp đổ thì tất cả những khoản ghi trong sổ cũng sẽ tan theo mây khói thôi”.
“Vâng, cậu Lâm, ngày mai tôi sẽ đi ngay”, anh Long nói, không dám từ chối.
“Ngoài ra, anh làm cho người ta nhà tan cửa nát, vợ con ly tán, anh phải đến xin lỗi rồi bồi thường tiền tổn thất, số tiền này anh tự mình lo liệu đi”, Lâm Hàn lại nói.
“Được, cậu Lâm!”
“Điều cuối cùng, kể từ hôm nay, anh tuyệt đối không được dính líu tới mấy chuyện cho vay nặng lãi nữa”, giọng Lâm Hàn cực kì nghiêm túc.
“Vâng, cậu Lâm!”, cả người anh Long chấn động, lại nói:
“Đúng rồi cậu Lâm, chỗ tôi còn một sổ ghi chép khác, là lúc tôi làm môi giới, giúp mấy người có tiền cho vay nặng lãi giữ lại, cái này nên xử lý thế nào đây”.
Nếu Lâm Hàn đã bảo gã ta không dính líu tới việc cho vay nặng lãi, vậy thì công việc môi giới này cũng không thể làm nữa.
“Đưa sổ ghi chép đó cho tôi xem”, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637532/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.