"A a a a!"
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng trên ngã tư đường.
"Người thanh niên này sao lại tàn nhẫn như vậy! Sao lại đánh người ta ra nông nỗi này chứ!"
"Đúng rồi, cậu ta lái xe đụng người ta đã đành, giờ còn đánh người ta nữa!"
"Còng đầu cậu ta đi!"
Đám người xung quanh vừa tức giận vừa sợ hãi chỉ chỏ Lâm Hàn.
"Anh rể hai... Anh có hơi quá tay rồi!"
Dương Khiết che miệng trợn to mắt nhìn cảnh tượng này.
Ấn tượng ban đầu của cô ấy với Lâm Hàn là một người trí thức, tao nhã lịch sự, tay trói gà không chặt.
Nhưng cô ấy không ngờ dáng vẻ đó chỉ là bên ngoài mà thôi, còn Lâm Hàn bây giờ hoàn toàn là một người cuồng bạo lực.
"Anh kia, dừng tay!"
Cảnh sát giao thông giận dữ kêu lên, giữ chặt lấy gậy bóng chày, trừng mắt nhìn anh nói:
"Anh đã đụng người ta rồi, giờ còn đánh người ta nữa, tôi sẽ gọi cảnh sát bắt anh!"
Anh ta vừa nói vừa lấy điện thoại ra.
"Ôi trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy anh Lâm, sao lại đánh người ta giữa đường thế này?"
Lúc này, một giọng nói nịnh nọt vang lên.
Quản lý đại sảnh chi nhánh ngân hàng Thiên Thuỵ nghe được ồn ào bên đây liền chạy qua.
Cô ta đứng trước mặt Lâm Hàn với vẻ mặt đầy xu nịnh.
Khi nãy, thẻ mà Lâm Hàn dùng để rút tiền là loại thẻ cao cấp mà ngân hàng bọn họ phát hành riêng cho khách hàng, chỉ khi số tiền gửi trong ngân hàng Thiên Thuỵ đạt tới mức 10 tỷ thì mới có được loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637353/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.