Bởi vì Dương Oánh quá quý trọng thanh danh của mình, cho nên, cho dù bị Tiền Gia Hào gây khó dễ cũng không gọi điện thoại cầu xin ông lão giúp đỡ.
Có thể ở trong mắt người ngoài, bọn họ cảm thấy Dương Oánh quá ngốc, hoặc quá đạo đức giả.
Nhưng Trình Kiêu có thể hiểu được Dương Oánh. Bởi vì kiếp trước Trình Kiêu cũng có những kinh nghiệm giống như Dương Oánh.
Anh hiểu được cảm giác ủy khuất khi mình trải qua muôn ngàn khó khăn đạt được kết quả nhưng lại không được mọi người thừa nhận.
Cho nên, anh rất tán thành lựa chọn của Dương Oánh.
Dương Oánh nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt cảm kích, trong ánh mắt thậm chí còn có nước mắt lấp lóe: “Cám ơn, cám ơn ngài Trình!”
Ngay lập tức, trong lòng Dương Oánh đã âm thầm coi Trình Kiêu là tri kỷ.
Tiền Gia Hào không nhận được câu trả lời của Dương Oánh, tiếp tục hét lớn: "Nói đi, làm sao cô có thể quen biết Chủ tịch Chu của giải trí Hoàng Thiên chứ?”
"Nếu cô đã quen biết với Chủ tịch Chu của giải trí Hoàng Thiên, vì sao cô không nói sớm. Như vậy tôi làm sao còn dám xuống tay với cô chứ!”
“Dương Oánh, cô cố ý gài bẫy tôi! Đồ lừa đảo!”
Tiền Gia Hào có cảm giác xúc động như muốn phát điên, vốn tưởng rằng đối thủ của mình chỉ là một con thỏ trắng nhỏ, có thể tùy tiện để cho mình bắt nạt.
Kết quả, đối thủ của mình căn bản là một con thú khổng lồ thời tiền sử, tùy tiện cử động một ngón tay là có thể nghiền nát mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476504/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.