Ba Trương Manh trừng mắt Trương Manh, thái độ nghiêm khắc: "Uổng cho trong mắt con còn có người ba này!"
"Ai dẫn con đi đua xe?"
Trương Manh lập tức cúi đầu xuống, không nghĩ tới nhanh như vậy ba liền biết.
Trương Manh không lên tiếng, những bạn học khác cũng vội vàng cúi đầu xuống.
Nói thật, ba Trương Manh không hổ là ông chủ công ty quảng cáo với trị giá hơn trăm tỷ, trên người có bá khí của người trên cao.
Khí tức kia ép những học sinh này không ngóc đầu lên được.
"Nói? Ai dẫn cô đi đua xe?" Ba Trương Manh hỏi lần nữa, vô cùng nghiêm nghị.
Giọng nói Trương Manh nhẹ như con muỗi: "Là tự con."
"Hừ, nói bậy, con căn bản sẽ không biết lái xe máy! Còn muốn gạt ta!" Ba của Trương Manh quát lớn.
Lúc này, một thanh âm lo lắng truyền tới từ ngoài cửa: "Manh Manh, em cảm thấy thế nào? anh đã đống tiền viện phí, em an tâm dưỡng thương......"
Nghiêm Học Văn nhanh chân đi vào, trong lòng còn ôm cái mũ bảo hiểm xe máy.
Trương Manh tối sầm mắt lại trong nháy mắt, có lòng muốn tự tử ngay lập tức.
Đây coi như là đưa tới cửa sao?
Tần Thủ kém chút nữa nhịn không được cơ hồ muốn cười ra tiếng.
Nghiêm Học Văn tới thật là khéo!
Ba của Trương Manh sắc mặt trầm xuống, ánh mắt nhìn Nghiêm Học Văn, lạnh như mùa đông khắc nghiệt.
"Cậu tới vừa vặn, chính là cậu hại con gái tôi bị thương?"
Thanh âm này nghe vậy làm cho đôi chân người bị đong lại bởi khí lạnh bốc lên từ trên mặt đất.
Nghiêm Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476406/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.