Ninh Cát Sơn liếc nhìn Trương Trường Phúc, sắc mặt lạnh lùng. 
Trương Trường Phúc là thân tín của Phó viện trưởng Lưu, mà Phó viện trưởng Lưu ỷ vào bên trên có ô dù nên lúc nào cũng nhăm nhe vị trí của ông. 
Hiện tại Trương Trường Phúc này nhìn thấy cơ hội, bắt đầu làm khó dễ ông. 
"Đúng vậy viện trưởng Ninh, rốt cuộc ông muốn làm gì?" Một bác sĩ khác bị Trương Trường Phúc đầu độc, cũng truy vấn theo. 
Ninh Cát Sơn giơ hai tay lên, ý bảo mọi người im lặng. 
"Các vị hãy nghe tôi nói, y thuật của vị Trình thần y này là tôi chứng kiến tận mắt, xin mọi người hãy tin tưởng tôi!" 
Mọi người vẫn không thèm nghe như trước, ngay cả Tôn Đại Hải thân là ba vợ của Trình Kiêu còn đứng ra chứng minh luôn rồi, Trình Kiêu chỉ là một sinh viên của học viện điện ảnh và truyền hình, căn bản chẳng biết tí gì về y thuật, làm sao có thể là thần y được? 
Vương Nguyên Bồi bỗng nhiên đứng ra nói: "Mọi người yên lặng một chút đi!" 
Vương Nguyên Bồi có uy vọng cực cao, thấy ông lên tiếng, mọi người lại dần yên tĩnh lại. 
Ninh Cát Sơn lập tức vội vàng khom người nói: "Cảm ơn ông Vương!" 
Vương Nguyên Bồi giơ tay lên, ngăn cản nói: "Trước hết ông đừng cảm ơn tôi, nghe tôi nói hết đã." 
"Mời ông Vương nói!" Ninh Cát Sơn nhíu mày, trong lòng âm thầm dâng lên một cỗ dự cảm không tốt. 
Lần này, ánh mắt Vương Nguyên Bồi từ Ninh Cát Sơn chuyển dời đến Trình Kiêu. 
"Cậu trai trẻ, tôi chỉ hỏi cậu một câu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476297/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.