"Không được!" 
Nghe thấy có người kêu lên Đóa Đóa cẩn thận, sắc mặt Diệp Thiên lập tức thay đổi, bỗng nhiên phóng thẳng đi lên. 
Văn Tuyết Tâm cũng đứng lên đầu tiên, cũng chỉ vào một hướng nói: "Tiếng nói hình như từ bên này truyền qua." 
Diệp Thiên gật đầu cùng với Văn Tuyết Tâm đi tới phương hướng phát ra tiếng vọng. 
Lúc này, ở bên trong một sơn cốc. 
Có một con chồn lớn, nhìn qua còn lớn hơn cả Đóa Đóa, đang đánh tới chỗ cô bé. 
"Yêu nghiệt to gan, muốn chết thật mà!" 
Trong số mấy người bọn họ, Chu Vũ Lăng là người có tu vi cao nhất, vì thế cô bé cũng là người phản ứng lại nhanh nhất, vội vã phất tay ra. 
Vèo vèo vèo! 
Từ trong tay áo cô bé bắn ra vô số mảnh băng, vừa giống như hoa lê cũng vừa giống như trận mưa tên lớn, bao trùm phía trên con chồn lớn kia. 
"Thứ nhân loại bình thường chỉ như sâu kiến này, trước mặt bổn đại tiên thì sức lực các người quá yếu ớt!" 
Đối mặt với hàng loạt mũi tên băng mạnh mẽ bắn tới, con chồn không những không tránh đi mà còn tiến lên đón nhận. 
Keng keng keng! 
Phi tiêu bắn vào trên người con chồn kia giống như bắn vào miếng sắt, đừng nói là đánh chết con chồn kia ngay cả một sợi lông của nó cũng không hề hấn gì. 
"Thật là lợi hại!" Chu Vũ Lăng bị hù dọa khiếp sợ không thôi. 
"Đi chết đi đồ yêu nghiệt!" 
Lúc này, Tôn Tiểu Ngộ giơ Gậy Kim Cô lên đập về phía con chồn kia. 
"Thì ra là con trai của Tôn Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046961/chuong-1298.html