Lúc này, đám người Diệp Thiên đã bước vào Tử Kim Sơn, vùng ngoại ô của thành Trường An.
Nơi đây phong cảnh tú lệ, đặc biệt khiến cho người ta mê đắm, là nơi tốt nhất để đi du ngoạn, người du lịch đông đúc, có vẻ như hết sức náo nhiệt.
“Chúng ta đi Hỗn Nguyên Cung bái Đạo Tổ đi.”
Bội Dao đột nhiên đề nghị.
“Hỗn Nguyên Cung phụng dưỡng chính là Đại Đạo Thủy Tổ Hỗn Nguyên Lão Tổ. Nếu như đã đến Tử Kim Sơn rồi, chúng ta nhất định phải tới đó hành lễ.” Trương Diệp nói.
Mọi người tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó đoàn người đi tới giữa sườn núi, tiến vào Hỗn Nguyên Cung đồ sộ to lớn.
Trong cung có đắp một pho tượng cao bảy mươi hai trượng, toàn thân kim quang lóng lánh.
Ở bên hông tượng có đắp bốn bức tượng thẳng đứng cao mười tám trượng.
“Vị này có lẽ chính là Đại Đạo Thủy Tổ, Hỗn Nguyên Lão Tổ.”
Trương Diệp nhìn bức tượng đắp nặn cao bảy mươi hai trượng, thần sắc tràn ngập kính sợ.
“Kim thân cao nhất chẳng phải chỉ có mười tám trượng hay sao? Tại sao thân của Hỗn Nguyên Đạo Tổ lại cao đến bảy mươi hai trượng đây nhỉ?” Trư Tiểu Giới hiếu kỳ hỏi.
Trương Diệp nói: “Kim thân cao nhất đúng là mười tám trượng không sai, nhưng chỉ cần cùng kề vai sát cánh với Thiên Đạo là đã có thể huyễn hóa ra kim thân ba mươi sáu trượng, cho nên kim thân kề vai sát cánh với Thiên Đạo sẽ là bảy mươi hai trượng.”
“Đại Đạo là do Hỗn Nguyên Lão Tổ sáng lập ra, cho nên kim thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046960/chuong-1297.html