“Hahaha!”
Nghe những gì Lý Ngao nói, mọi người xung quanh đều bật cười.
“Trư Tiểu Giới được coi là một trong những người có trình độ yếu nhất trong đạo viện Phiêu Miểu của chúng ta, đúng không? Nhưng khi nghe nói cũng đã tiêu thụ hơn 25 cân linh thạch, hắn lại chỉ tiêu thụ hơn 5 cân, tư chất còn không tốt bằng một con heo!”
“Với chỉ số IQ như vậy mà cũng muốn một ngày nào đó giẫm lên Lý Ngao. Cho dù cho cậu ta một vạn năm, một triệu năm, thậm chí đến chết thì cậu ta cũng không có cơ hội đạp đổ được Lý Ngao.”
“Đừng nói giẫm lên Lý Ngao nữa, giẫm được lên người Trư Tiểu Giới đã rồi nói!”
“Hahaha!”
Đột nhiên, toàn bộ đạo viện Phiêu Miểu tràn ngập tiếng cười nhạo.
Tôn Tiểu Ngộ che mặt, cảm thấy quá xấu hổ!
Người anh em này của cậu ta rất siêng năng và chăm học, cậu ta còn cho rằng trình độ của hắn phải khá tốt, nếu không sẽ không được Trấn Nguyên Tử đại tiên coi trọng, nhưng không ngờ lại tệ đến vậy.
Cậu ta chợt cảm thấy thất vọng.
Nhưng ngay sau đó, cậu ta lại vui vẻ ngay.
Trấn Nguyên Tử đại tiên không phải đã cá cược với ba cậu ta, khiến Diệp Thiên trở thành Đại la kim tiên trong vòng ba năm hay sao. Nếu không làm được thì phải cho ba một quả nhân sâm. Với trình độ của Diệp Thiên, đừng nói ba năm, ba triệu năm cũng đừng nghĩ tới việc trở thành Đại la kim tiên.
Vậy không phải ba thắng thì sẽ được quả nhân sâm cho cậu ta ăn sao?
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046926/chuong-1263.html