Lời kia vừa ra, mọi người nhìn lại, chỉ thấy hàng chục đạo quang mang, từ phía bốn vị tiên đế đang bị Diệp Thiên áp chế sau lưng bắn nhanh mà tới.
“Ha ha!”
Bốn vị tiên đế lập tức mừng rỡ.
“Viện binh trấn thủ Thiên Lộ đến rồi! Lão ma Diệp, các ngươi xong đời rồi!” Đạo Quang tiên đế khó nén nổi cảm giác vui sướng trong lòng hét lên.
Thiên Lộ có có sáu vị tiên tôn đại viên mãn và hơn ba mươi vị tiên tôn ngoài viên mãn trấn thủ.
Hiện tại, đại quân Bắc Minh Giáo chỉ mới xuất hiện không đến hai chục tỷ, đội ngũ có thể liệt kê vào trận hình tinh nhuệ chỉ có gần mười tỷ, nhiều viện binh như vậy đến hỗ trợ, bảy tiên đế bọn họ sẽ giống như hổ mọc thêm cánh. Chắc chắn đánh bại tàn quân Bắc Minh, ùa vào săn giết đại quân.
Điều quan trọng nhất là, những kẻ tràn vào đều là tướng lĩnh cấp cao trong đại quân Bắc Minh Giáo, chỉ cần diệt sạch đám nhân mã này, ngàn tỷ đại quân ở một nơi khác của cánh cửa truyền tống sẽ như rắn mất đầu, khiến cho bọn họ có thể dễ dàng phá tan.
Vì thế, bảy vị tiên đế dồn hết sức lực, chỉ cần đánh tốt trận này, về sau xác định sẽ đánh dễ dàng hơn!
“Nguy rồi!”
Diệp Thiên thầm nghĩ không tốt, nhiều viện binh như vậy tới trợ giúp sẽ rất khó ngăn cản!
Đang lúc Diệp Thiên không biết phải làm gì cho phải thì quân sư la lên:
“Tôn Thượng! Mở ra vạn vật hồi sinh của Hỗn Độn Di Âm, ngài đừng để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046857/chuong-1194.html