“Ác ma họ Diệp, cái thằng đáng phải chịu ngàn nhát dao, chết tiệt, chết tiệt!”
Bảy vị tiên đế bị nổ bay về phía xa mấy ngàn cây số, tuy đều có pháp bảo phòng ngự đầy cấp hộ thể, trong thoáng chốc Thiên Địa Bảo Giám tế ra đó, cũng đều canh khí thả ra ngoài rồi, không có bị nổ tung phòng ngự, nhưng vẫn bị nổ tới đầu óc ù ù, ai nấy đều tức giận tới tột cùng.
Rất nhanh. Thì bọn họ hoãn lại rồi, vì nuốt không trôi cục tức đó, đều dồn dập bay sang hướng cửa truyền tin.
Minh Thiên tiên đế thấy qua uy lực nổ tung của Thiên Địa Bảo Giám, cũng biết sau khi Thiên Địa Bảo Giám nổ tung, cần tích trữ năng lượng lại, trong thời gian ngắn nổ tung lần thứ hai uy lực rất yếu, nổ tung lần thứ ba đối với bọn họ hoàn toàn không tạo nên bất cứ uy hiếp nào hết.
Những thứ này ông ta sớm thì nói qua với những tiên đế khác rồi, vì thế bây giờ qua đó, cho dù Diệp Thiên làm nổ Thiên Địa Bảo Giám lần nữa, cũng không tạo nên ảnh hưởng đối với bọn họ.
Bọn họ biết, Diệp Thiên là lấy Thiên Địa Bảo Giám mở đường, càn quét chướng ngại cho đại quân Bắc Minh Giáo, để đại quân tràn vào đây, vì thế bọn họ nhất định phải đi ngăn cản, có thể diệt được bao nhiêu đại quân Bắc Minh Giáo thì hay bấy nhiêu.
Còn Diệp Thiên. Trong lúc nổ bay bảy vị tiên đế xông vào cửa truyền tin, thì đã triệu hồi Hỗn Đỗn Di Âm và Thôn Phệ Tinh Không ra rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046856/chuong-1193.html