Chương trước
Chương sau

Đại tướng Thành Quyền bay đến bên miệng giếng, lập tức sửng sốt vì vẫn còn có thể nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên.
"Ta nên trở về nói cho tiên đế Thái Hoà hay là không đây?"
Ông ta vốn đã hạ quyết tâm trở về, nhưng sau khi nghe những lời này của Diệp Thiên thì lập tức do dự.
Sự việc cũng vì thế mà rối lên hết cả.
"Thật nguy hiểm… Đại tướng Thành Quyền, cũng may mà chúng ta bị hoá thân của Đạo ngăn lại, bằng không thì đã bị Diệp Bắc Minh chém nát rồi. Không ngờ hắn lại ác độc như vậy, chưa thèm xem chúng ta có định đi báo tin hay không mà đã trực tiếp động thủ, muốn lập tức giết người diệt khẩu, thật đúng là không phải người!"
"Đúng vậy, thật đúng là chẳng phải người!" Các thần tướng khác cũng vô cùng tức giận, hỏi đại tướng Thành Quyền: "Thân phận của Diệp Bắc Minh này rốt cuộc là cái gì, vì sao bảy đại tiên đế của Tử Vi Tinh lại muốn giết hắn? Mà hắn không phải là chúa công của ngài ư? Vì sao hắn còn muốn diệt khẩu ngài?"
"Hắn ta chính là Tiên đế Bắc Minh, một trong số tám đại tiên đế của Tử Vi Tinh, đã độ đến kim tiên lôi kiếp. Sau khi bị bảy vị tiên đế liên thủ giết chết, ai cũng không thể ngờ được, hắn ta không chết hẳn mà thần hồn vẫn còn chuyển thế đầu thai. Chỉ trong vòng một ngàn năm ngắn ngủi, hắn đã đạt đến đỉnh phong thái hư cảnh, tôi đây đã bị hắn yểm lời nguyền, không thể làm trái lời hắn, vậy nên mới phải gọi hắn một tiếng chúa công. Những người trong đội ngũ Thiên Quyền Tinh của tôi, cũng đã bị hắn giết sạch rồi."
"Cái gì!"
Hai vị thần tướng vô cùng hoảng sợ.
"Vậy… Vậy… Vậy chúng ta mau quay về Tử Vi Tinh, báo lại chuyện này cho bảy vị tiên đế, để bọn họ tới nơi này giết chết tên Diệp Bắc Minh!" Một vị thần tướng nói.
Đại tướng Thành Quyền nhìn qua hai vị thần tướng một lượt, hỏi: "Theo hai người, ta nên nói chuyện này cho bảy vị tiên đế, hay là không nói thì tốt hơn?"
"Vậy còn phải bàn sao, đương nhiên là nói cho bảy vị tiên đế vẫn tốt hơn chứ!"
Hai vị thần tướng đồng thanh nói.
Một trong số đó còn phân tích ra rằng: "Nếu như không đi nói cho bảy vị tiên đế, Diệp Bắc Minh nhất định sẽ ghi ơn chúng ta, ban cho chúng ta mỗi người vài ngàn tấn đá cũng là chuyện có thể, nhưng quan trọng là hoá thân của Đạo thật sự quá mạnh, nếu muốn Diệp Bắc Minh chết thì hắn nhất định phải chết, kể cả nếu hắn không chết, cũng không cách nào thoát ra được đâu."
"Vì vậy, nếu không nói với bảy vị tiên đế, chúng ta sẽ chẳng được lợi lộc gì cả. Còn nếu nói với bảy vị tiên đế, giết chết được Diệp Bắc Minh, đến lúc đó, bảy vị tiên đế nhất định sẽ đào đá lên, dù không chia cho chúng ta quá nhiều, nhưng nếu nói là một trăm tấn mỗi người thì có lẽ sẽ được."
Một vị thần tướng khác liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy đó, đại tướng Thành Quyền, thà rằng nói cho bảy vị tiên đế, cho dù không được ban thưởng đá Nữ Oa thì cũng sẽ nhận được khác, còn trái lại thì sẽ chẳng có thứ gì mất."
"Tôi lại không nghĩ vậy."
Đại tướng Thành Quyền đột nhiên cười nói: "Có một câu anh nói không sai, nếu không nói chuyện này ra, Diệp Bắc Minh nhất định sẽ cảm tạ chúng ta, lại còn ban thưởng lớn."
"Nhưng nếu nói ra, thì dựa theo tính cách của bảy vị tiên đế, có thể mở miệng khen ngợi một câu chứ không bao giờ ban thưởng quá nhiều. Còn về phần đá Nữ Oa, anh đừng hòng nghĩ tới một trăm tấn, có thể cho anh một tấn thôi đã là không tệ rồi."
"Hơn nữa, Diệp Bắc Minh này rất kinh khủng. Có một điều mà hắn ta nói rất đúng, cho dù bảy vị tiên đế có giết chết hắn, thì hắn vẫn có thể đầu thai chuyển thế. Đến cả kim tiên lôi kiếp còn không thể tiêu diệt được hắn ta, vậy thì bảy vị tiên đế có thể triệt để giết được hắn ư? "
"Nếu hắn lại đầu thai chuyển kiếp, với tính cách có thù tất báo của hắn, đến lúc đó, chúng ta nhất định sẽ phải chết!"
"Điều này..."
Hai vị thần tướng lập tức do dự.
“Vậy thì không nói cho bảy vị tiên đế nữa ư?” Một vị thần tướng hỏi.
Đại tướng Thành Quyền cười đáp: "Tôi đã nói ra hết mặt lợi mặt hại rồi, các người có còn muốn nói cho bảy vị tiên đế hay không?"
Hai vị thần tướng im lặng một lát.
Một vị thần tướng nói: "Tôi nghĩ nói ra thì tốt hơn. Cùng lắm là sau khi nhận được phần thưởng, chúng ta lập tức đi đến hành tinh khác, hắn còn có thể tìm được chúng ta sao?"
"Đúng vậy!" Vị thần tướng kia nói: "Cho dù đi đến nơi dưới quyền của bảy vị tiên đế Tử Vi Tinh, thì Diệp Bắc Minh kia có muốn giết chúng ta cũng không giết được!"
“Vậy hai người đều có ý muốn nói cho bảy vị tiên đế sao?” Đại tướng Thành Quyền cười hỏi.
"Đúng vậy, đây chính là lập được đại công đó, nếu không nói ra thì một chút phần thưởng cũng chẳng có, rất đáng tiếc!"
Cả hai người họ đều nói như vậy.
"Đi."
Đại tướng Thành Quyền gật đầu: "Vậy thì lên đường tới Tử Vi Tinh thôi."
"Tuyệt vời! Đi thôi!"
Hai vị thần tướng vui mừng khôn xiết, quay đầu chuẩn bị cất cánh.
Đúng lúc này, trong mắt đại tướng Thành Quyền lóe lên sát ý.
Một giây sau!
Ông ta thúc giục tiên pháp trong cơ thể, đột nhiên tung ra nắm đấm.
"A?"
Hai vị thần tướng cảm thấy không ổn. Vốn là muốn tránh, nhưng tu vi của bọn họ lại thấp hơn đại tướng Thành Quyền, cuối cùng vẫn là chẳng thể tránh kịp.
Rầm! Rầm!
Hai quả đấm đập mạnh vào lưng bọn họ.
"A!"
Hai vị thần tướng ngã về phía trước, bị đánh bay cả ngàn dặm, lồng ngực vỡ nát, rơi xuống đất, máu tươi điên cuồng chảy ra.
"Đại tướng Thành Quyền, ông… ông làm gì vậy?"
Nhìn thấy đại tướng Thành Quyền bay tới, hai người họ đều vô cùng mờ mịt.
"Các người không sợ bị trả thù. Nhưng tôi sợ. Diệp Bắc Minh so với suy nghĩ của các người thì còn kinh khủng hơn nhiều. Bổn tướng sẽ không làm cái chuyện nguy hiểm đó. Huống chi, bổn tướng tin rằng một ngày nào đó Diệp Bắc Minh sẽ thoát ra được, sau đó ban thưởng cả ngàn tấn đá Nữ Oa cũng không thành vấn đề, cho nên tôi chỉ có thể giết chết hai người thôi.” Đại tướng Thành Quyền nói.
Sau đó ra tay.
Chẳng mất bao lâu, hai vị thần tướng ở sơ kỳ đỉnh phong đã bị ông ta, hậu kỳ đỉnh phong, đánh cho tan tác, ngay cả thần hồn cũng bị đánh bại.
Từ lúc quyết định không nói chuyện này ra, ông ta đã quyết tâm phải giết chết hai người bọn họ, đề phòng bọn họ không chịu nổi sự dụ dỗ mà làm trái lời ông ta, chạy đến Tử Vi Tinh nói ra, hoặc là mồm miệng không kín rồi làm lộ chuyện, khiến cho bảy vị tiên đế đến đây giết chết Diệp Bắc Minh, đợi đến khi Diệp Bắc Minh đầu thai, hắn nhất định sẽ tìm ông ta trả thù."
Ông ta rất sợ, tu luyện tới Tiên Tôn cũng thật chẳng dễ dàng, ông ta không muốn chết.
Cho dù nếu trốn vào trong Chân Võ Giáo và làm việc dưới trướng của tiên đế Thái Hoà, Diệp Bắc Minh cũng sẽ khó mà giết được ông ta. Nhưng thần hồn của Diệp Bắc Minh là bất tử, nếu phản công Tử Vi Tinh một lần mà không thành thì hai lần, ba lần, mười lần, hai mươi lần... chắc chắn sẽ có một lần thành công, sau đó ông ta nhất định sẽ chết.
Vì vậy, tốt hơn hết là giết chết hai người bọn họ, đợi Diệp Thiên thoát ra, sau đó lấy của Diệp Thiên ngàn tấn đá Nữ Oa, tìm đến hành tinh yên tĩnh nào đó tu luyện, không về lại Tử Vi Tinh nữa. Nếu có ngày Diệp Bắc Minh phản công thành công, hắn nhất định sẽ giao cho ông ta chức quan nào đó.
Tại thời điểm này. Bên dưới giếng mỏ.
"Diệp Bắc Minh, cậu thắng rồi."
Hóa thân của Đạo đột nhiên nói.
"Hả?"
Diệp Thiên đang suy nghĩ làm cách nào để thoát ra, nghe thấy câu này thì cảm thấy thật khó hiểu: "Ý của ông là?"
"Thành Quyền đó đã giết chết hai người kia. Nhất quyết không về báo tin, bổn đạo đã đánh giá thấp dã tâm của ông ta rồi, thật là vô cùng ngu xuẩn!" Hóa thân của Đạo nói.
"Hahaha!"
Diệp Thiên vui mừng khôn xiết: "Ông ta là người thông minh, nhưng nếu thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Bổn toạ đang tu luyện Đại Đạo Tạo Hoá Quyết, thần hồn bất tử bất diệt. Ông ta sợ một ngày, tôi sẽ quay lại báo thù. Anh cũng chỉ là một cái hoá thân nhỏ bé của Đạo, vậy mà cũng dám làm trái Đại Đạo, Đạo không cho phép, Đạo đang giúp bổn toạ, rốt cuộc thì ông cũng không thể thay đổi được quy luật tự nhiên của Đạo, bởi vì khi đứng trước mặt Đạo anh vẫn quá nhỏ bé, hahaha!"
"Hừ!"
Hóa thân của Đạo khẽ nói: "Đừng vui mừng quá sớm. Bổn đạo sẽ khoá cậu ở đây, không cho cậu ra ngoài, không cho cậu tu luyện. Như vậy thì cậu sẽ không bao giờ thoát ra được, cũng sẽ không có cảnh muôn dân trăm họ vì cậu mà chết! "
Khi lời này thốt ra, toàn bộ giếng mỏ lập tức được bao quanh bởi một vòng pháp tắc, sau đó hóa thân của Đạo cũng biến mất không dấu vết.
"Hừ!"
Diệp Thiên không cam lòng đứng ở thế yếu, nói: "Đây cũng chỉ là một cái tinh cầu nhỏ bé mà thôi, không nhốt được bổn toạ đâu, thứ mà bổn toạ tu luyện chính là Đại Đạo Tạo Hoá Quyết, sẽ khiếnôngchết vô cùng thê thảm, cứ chờ đó mà coi!"
Đương nhiên, hắn cũng chỉ là lanh mồm lanh miệng vậy thôi, chứ nhìn những cái pháp tắc này xong, hắn cũng chỉ đành lực bất tòng tâm.
"Bổn toạ làm sao mới có thể phá vỡ giam cầm đây?"
Diệp Thiên ngồi xuống đất, chống cằm suy nghĩ.
"Xem ra bổn toạ chỉ còn cách cố gắng giao tiếp với Đại Đạo, tiêu diệt kẻ tạo ra thứ này rồi mới có thể thoát ra!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.