Lại nói về Diệp Thiên, sau khi lên lầu, hắn bước vào một căn phòng, Thượng Quan Quỳnh Dao và Diệp Lam Duyên lần lượt thay đổi hai cái yếm và đưa ra lời nhận xét cho nhau.
Nhìn thấy Diệp Thiên đi vào, Thượng Quan Quỳnh Dao cũng không e lệ mà ngẩng đầu hỏi: "Chồng ơi, cái này mặc vào anh nhìn có đẹp không?"
"Đẹp."
Diệp Thiên cười gật đầu.
Thượng Quan Quỳnh Dao và Diệp Lam Duyên cùng cười ẩn ý.
“Chồng à, ý anh là phụ nữ ở trái đất, họ mặc quần áo như thế này ra đường sao? Thế này thì cũng quá ít vải rồi!” Thượng Quan Quỳnh Dao mặt đỏ bừng nói.
Diệp Thiên cười và nói: "Người ta cũng mặc thêm quần áo ở bên ngoài, nhưng ở một số bãi biển, đa số phụ nữ chỉ mặc như thế này thôi."
"Sao cơ?"
Diệp Lam Duyên hiếu kỳ hỏi: "Chồng đã tới trái đất rồi ư?"
“Ừ, đúng vậy.” Diệp Thiên gật đầu.
“Vậy có phải chồng thường hay đi biển để nhìn những cảnh như thế này à?” Thượng Quan Quỳnh Dao cười hỏi.
Diệp Thiên nói đùa với hai người họ một lúc, sau đó cả hai đều thay bộ váy ngắn, so với cái trước thì đúng là ngắn hơn rất rất nhiều.
Đặc biệt là Diệp Lam Duyên, trông cực kỳ thích thú.
Cô ấy vốn đã nhỏ, và ngay khi mặc chiếc yếm này vào, cô ấy đã ngay lập tức trở nên tự tin hơn hẳn.
Sau đó, ba người họ vừa đi vừa nói chuyện một cách vui vẻ rời khỏi Thượng Bảo Đường.
"Hừ!"
Vừa bước ra khỏi Thượng Bảo Đường, bất ngờ vang lên một tiếng hừ lạnh lùng: "Chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046734/chuong-1069.html