“Trời đất ơi!”
Khi thấy năm triệu quân địch bị chém chết rồi bị kiếm khí nghiền nát thành bãi máu thịt chỉ trong một cái chớp mắt, Ngạo Nguyệt Thần Tướng run lên, suýt thì rơi xuống tường thành cao vạn trượng.
Ông ta quá kinh hãi!
Nỗi khiêp sợ trong lòng ông ta lớn hơn bao giờ hết!
Đó chính là đại quân năm triệu binh lính! Là đại quân đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, xếp trận bài bản, có thể lao vào chiến đấu bất cứ lúc nào cơ mà!
Trong số những binh lính này, tiên vương có ít nhất một ngàn, đại tướng thống lĩnh đội quân lại là Tiên Vương viên mãn sơ kỳ, hai phó tướng cũng được viên mãn đỉnh phong. Có thể nói rằng đây là một đội quân vô cùng hùng mạnh.
Sở dĩ Ngạo Nguyệt Thần Tướng không muốn thi đấu với Triệu Thương Thiên nữa là vì ông ta sợ hãi trước quy mô và thực lực của đội quân này. Hai phó tướng của chúng đã cùng một cấp bậc với ông ta luôn rồi, binh mã còn mạnh và nhiều hơn đội quân ông ta chỉ huy nữa, thế thì đánh kiểu gì?
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng không ngờ rằng một đội quân hùng mạnh dến thế của đế quốc Long Hoàng lại bị một nhát kiếm của Diệp Thiên giết chết hết toàn bộ!
Sức chiến đấu mạnh mẽ đến mức có thể so với Tiêu Dao Vương!
“Thảo nào Tiêu Dao Vương muốn mời người này tới giúp đỡ đẩy lùi địch, thì ra hắn có thực lực thật sự!” Ngạo Nguyệt Thần Tướng thầm thở dài trong lòng.
Giờ phút này, ông ta mới nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046615/chuong-950.html