“Giết!”
Những tiếng kêu đầy sát khí vang tận trời, đội quân đang tấn công thành trì của đế quốc Long Hoàng ở cửa Nam cũng dừng lại, vì bố cục quá loạn nên trận chiến này đã trở thành một trận hỗn chiến.
Cuộc chiến này không giống như những cuộc chiến tranh ở Trái Đất cổ đại, những người ở đây đều là tu sĩ, hơn nữa ai cũng có tu vi từ Hóa Thần trở lên, cả chục triệu tu sĩ như vậy chém giết lẫn nhau, quy mô thật sự không khác gì chiến tranh hạch nhân, ánh lửa ngất trời, mặt đất sụp đổ, cả bầu trời đều chấn động!
Diệp Thiên chỉ ngồi yên trên lưng Thú Kim Lân mắt xanh, không gia nhập vào cuộc chém giết này. Một chiến dịch nhỏ như thế, anh thật sự lười ra tay lắm, hơn nữa một khi anh ra tay sẽ như trời long đất lở, quá nguy hiểm.
Thế nên, cho dù anh muốn tham gia cũng phải là ra tay với thành phần cấp cao của quân địch chứ không phải những tiểu binh kia.
Mà trong quân địch, người lợi hại nhất chính là Thiên Vũ Thần Tướng có thực lực tương đương với Triệu Thương Thiên. Giờ phút này ông ta đang bị treo lên ăn đập, cũng không cần anh quan tâm chăm sóc.
Dĩ nhiên, nguyên nhân Diệp Thiên khó thể hiện thân thủ một phần cũng vì Ngạo Nguyệt Thần Tướng mang quá nhiều tướng sĩ tới, nếu không Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm vừa xuất hiện là mấy triệu quân của địch sẽ bị tiêu diệt chỉ trong nháy mắt rồi.
Giờ nếu gọi Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm ra, năm triệu binh lính của hoàng triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046614/chuong-949.html