“Thần bái kiến bệ hạ, cung chúc bệ hạ sống lâu đến trăm triệu tuổi!”
Tiêu Dao Vương dẫn đầu nhóm người cung kính quỳ xuống lạy.
Vạn tuế đã không đủ quy cách trong lời chào với hoàng đế ở Thủy Lam Tinh nữa, phải dùng trăm triệu tuổi, bởi lẽ ở Thủy Lam Tinh, nếu không có gì ngoài ý muốn thì thông thường người ta sẽ sống được cả chục ngàn năm.
Đây là một tinh cầu mà tất cả những người sống trên đó đều tu tiên, chính là “người người sống thọ” theo nghĩa đen thật sự, dù có tư chất kém đến đâu đi nữa cũng có thể tu luyện đến Thần Hải Cảnh. Mà ở Thủy Lam Tinh này, Thần Hải Cảnh chỉ là một thứ gì đó ở dưới dưới, phải là Chân Tiên trở lên mới có địa vị nhất định.
Tuy nói vào được Hợp Đạo Chân Tiên Cảnh là có thể cùng thọ với trời nhưng thật ra không phải vậy, đến được Chân Tiên Cảnh là có thể sống rất lâu, trừ khi đến cảnh giới này rồi dừng không tu luyện nữa.
Nhưng thứ mà mọi tu sĩ theo đuổi chính là tu vi, mà tu vi phải tu luyện thì mới tăng lên được, tu luyện thì lại có rất nhiều nhân tố không xác định, không ít tu sĩ khi đã tới bình cảnh, vì không cách nào đột phá được nên phải dùng đến biện pháp mạnh, cuối cùng làm cho gân mạch đứt đoạn, thân xác và hồn phách đều bị tiêu diệt.
Bởi vậy, số lượng tu sĩ có thể sống đến triệu tuổi cực kỳ nhỏ, và họ sẽ luôn vì một số nhân tố mà chết nên một số kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046612/chuong-947.html