Trên bầu trời mịt mù, Thú Kim Lân mắt xanh phóng to thân thể của nó đến kích thước cực đại như biến thành một hành tinh nho nhỏ, dưới sự thôi thúc tiên pháp của Tiêu Dao Vương, nó bay về phía trước với tốc độ hơn hai tỷ kilomet trên giờ, đi theo chiều gió thì tốc độ càng nhanh hơn nữa, dự trù trong vòng hai mươi ngày sẽ đến Thủy Lam Tinh.
Dương Đỉnh Thiên và gần một trăm người khác ngồi trên lưng thú, chỉ có Diệp Thiên là ngồi trong bụng của Thú Kim Lân mắt xanh, dùng sáu viên Định Thiên Châu còn lại cho việc tu luyện.
Nửa tháng sau, sáu viên Định Thiên Châu đã được dùng hết, tu vi của Diệp Thiên từ Thái Hư Cảnh nhập môn sơ kỳ tăng lên thành nhập môn trung kỳ.
Tu luyện càng đến giai đoạn sau, tu vi càng tăng lên chậm hơn, nhưng đừng nên xem thường lượng tu vi tăng ít ỏi đó, vì bây giờ nếu bảo hắn đấu đơn với Thái cổ Ma thần, không cần Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm anh cũng có thể đánh Thái cổ Ma thần đến khóc.
Ít nhất khi hai người đấu quyền với nhau, Diệp Thiên có thể làm Thái cổ Ma thần bị chấn thương trong khi mình không chịu chút ảnh hưởng nào.
“Ước gì có thêm nhiều hơn nữa, nếu được mười ngàn viên là gần như có thể đạt tới Thái Hư đại viên mãn rồi, không cần thăng cấp lên Thái Ất Kim Tiên vẫn có thể lột da rút gân bảy lão già kia!”
Diệp Thiên chống cằm suy nghĩ.
“Quan trọng là cái này quá hiếm hoi, lúc còn ở Tử Vi Tinh mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046611/chuong-946.html