“Bố, sao lần này bố lại ngoan thế? Đưa tới tận của mà cũng không cần” Trên đường đi tìm tiệm thuốc, Đóa Đóa che miệng cười hỏi, chỉ cảm thấy có chút không khoa học. Không phải bố luôn không từ chối khi có người đến sao?
Diệp Thiên cười khổ: "Bố bị thương, phải nhanh chóng lấy thuốc, luyện chế ra Thiên Nguyên Đan để chữa trị vết thương, sau đó mau chóng rời khỏi đây."
"Nếu bố không đoán không nhầm, thì lúc này lão già chết tiệt đó đã đến tinh cầu này và đang tìm kiếm chúng ta."
Thiên Vực rộng lớn. Còn lớn hơn Thánh Vực, biển người đông đúc, lại không có thần thức do Huyền ThànhtTiên tôn để lại, Diệp Thiên vẫn không lo bị tìm thấy.
Đương nhiên, nếu không may mắn, thì vẫn có khả năng có thể bị tìm thấy.
"Vậy Đóa Đóa không đi dạo phố nữa, mua được dược liệu thì tìm một nơi để luyện nó. Khi nào bố bình phục, chúng ta hãy rời khỏi đây." Đóa Đóa nói.
“Ngoan lắm.” Diệp Thiên cười sờ sờ đầu Đóa Đóa, tuy rằng cô nhóc bên cạnh nghịch ngợm ham vuinhưng vẫn rất tình cảm
Xứng đáng là ngôi sao may mắn của hắn. Có Đóa Đóa ở bên hắn, hắn luôn có thể biến nguy thành an. Nếu không có Đóa Đóa, hắn đã bị một chưởng đó đập chết rồi.
Tìm kiếm khắp các nẻo đường, rất nhanh liền tìm được một hiệu thuốc lớn.
Thiên Vực được coi là khá cao cấp trong số các tinh cầu Đại Đạo, do đó, các loại và cấp độ thuốc tiên dược cũng rất phong phú. Hắn lấy đủ tất cả dược liệu để tinh chế Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046593/chuong-928.html