"Bố, đúng là nhà họ Tiêu là tiên vương thế gia, nhưng thực lực của Diệp Thiên, có thể một chân đạp nát thân thể chân tiên đỉnh phong viên mãn, chỉ sợ cũng là cấp bậc tiên vương, nếu đi nhà họ Tiêu đòi người, không nghiêm trọng như bố tưởng tượng đâu chứ?"
Trên đường đuổi theo Diệp Thiên, Lam Linh Nhi hỏi ra sự nghi hoặc trong lòng.
"Linh Nhi, con vẫn còn quá trẻ, chưa biết được sự thâm thúy của tu sĩ." Lam Ngọc nói: "Diệp Thiên đó tuy có chút năng lực, nhưng thực lực tuyệt đối không tới cấp bậc tiên vương, nếu như anh ta là tiên vương. Một đạp vừa nãy, thì không phải chỉ đơn giản là vỡ nát thân thể, mà đến cả hồn phách cũng tan theo!"
"Cho nên, bố vừa rồi phân tích một chút, anh ta nhiều nhất là Bán bộ Tiên vương, so với Tiên vương, khoảng cách không chỉ kém một hai phần, mà là trong mười vạn tám ngàn dặm, căn bản không có cách nào chạm đến lưng của Tiên vương."
"Hơn nữa có thể con không biết, nhà họ Tiêu bây giờ đã không phải là nhà họ Tiêu của trước đây nữa, nếu không thì bố sẽ không bán tin tức của đồ đệ được yêu thích của tiên vương, mà là trực tiếp liên hệ với vài tiên vương. Cùng nhau đi cướp đoạt đồ đệ yêu thích của tiên vương, moi lấy đạo thống trên người cô ta, cần gì phải bán tin tức."
"Ồ!" Thần sắc của Lam Linh Nhi hơi rung động, hỏi: "Vậy nhà họ Tiêu hiện nay, có bao nhiêu khủng bố, có thể khiến cho bố không dám động đến đạo thống trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046551/chuong-886.html