Lúc đó, Huyền Cực Tiên Tôn đã ăn quả thánh của đại đạo, tu vi từ Thiên Huyền Cảnh Đỉnh Phong hậu kỳ trực tiếp nhập thành Thiên Huyền Cảnh Viên Mãn Trung Kỳ.
Đừng thấy ông ấy chỉ tăng hai bậc, hai bậc này với tư chất của Huyền Cực Tiên Tôn, không dùng đến mấy chục ngàn năm thì rất khó luyện thành.
Tu vi càng cao, việc thăng hạng càng khó.
Như Huyền Cực Tiên Tôn, là lão quái vật sống hơn triệu năm rồi, bảy vị tiên tôn của thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ đương nhiên cũng là những quái vật hơn triệu tuổi.
Cho dù họ sống lâu như vậy, tu vi cũng chưa đạt đến Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn.
Mà Diệp Bắc Minh hơn một trăm tuổi, đã đạt đến Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn, cũng tìm hiểu đại đạo, kích hoạt Kim Tiên Lôi Kiếp, khiến cho người khác phải ghen tị đỏ mắt.
Cây cao ắt dễ đổ, Diệp Bắc Minh ngã xuống, cũng chỉ có thể trách hắn quá xuất chúng, kết quả khiến người khác ghen ghét.
“Đồ tốt! Thánh quả đại đạo đúng là đồ tốt!”
Hai bậc này khiến cho Huyền Cực Tiên Tôn vô cùng sảng khoái, cảm xúc không dừng lại được.
Tuy ông cũng là một lão quái vật, ở trong thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ cả triệu năm, nhưng cũng chưa từng được ăn quả thánh của đại đạo.
Bởi vì nền văn minh được tu luyện nên của Tử Vi Tinh đã trải qua cả trăm triệu năm, quả thánh của đại đạo sớm đã bị hiền triết đã khuất ăn hết, dù cho một trăm nghìn năm kết được một quả thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046529/chuong-864.html