Lúc này, đoàn người cùng với Diệp Thiên đã đi tới Kim Sơn Vực đã bị Vạn Hồn Huyết Ẩm kiếm chém thành một sơn cốc lớn ở trên không trung.
Tất cả nhìn xuống phía dưới, vô cùng phồn hoa.
So với sa mạc mờ mịt, vắng vẻ và hoang tàn lần trước thì khác một trời một vực.
Ở hai bên núi, đều là ốc đảo.
Trải qua hơn một năm khôi phục, cỏ cây đã phát triển tươi tốt trở lại, bởi vì nơi này là hẻm núi sâu bên dưới lại có động tiên nên hai bên núi đều có những công trình lớn được xây dựng, có vài cây cầu đã được xây xong, nối hai bên bờ núi. Như thể một thành phố đã được tạo nên vậy.
Có rất nhiều người, đông như kiến vậy.
Có người đang bận xây nhà, có người đang vác gỗ, lại có người ngồi bắt chéo chân như đại gia, còn có người khoanh tay trên cầu đứng nhìn động tiên…
Ở đó có đủ loại người, vô cùng náo nhiệt và phồn hoa.
Nhìn xuống phía dưới, thứ hấp dẫn ánh mắt người nhìn nhất chính là một con thuyền đậu ở tả ngạn hẻm núi giống như một chiến hạm tinh không vậy.
Chiến hạm tinh không này cũng không lớn lắm, thế nhưng nhìn qua lại trông vô cùng tiên tiến, rất khác so với những chiếc chiến hạm tinh không khác.
“Này! Đây là loại chiến hạm tinh không gì vậy?”
Cơ Hữu Đạo vò đầu, vẻ mặt của ông ta đầy khó hiểu.
“Có vẻ như nó đến từ đến từ bên ngoài tinh vực. Có lẽ nó không phải là chiến hạm tinh không đến từ bản thổ của Tử Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046509/chuong-844.html