Dứt lời, một khoảng yên lặng!
Mọi người ngây người ra, tất cả đều nghi hoặc hướng về Diệp Thiên, vẻ mặt phức tạp kinh ngạc, chấn động, hoảng sợ, không dám tin.
Bọn họ quả thật không thể nào tin vào hai mắt và lỗ tai của mình.
Thái thượng trưởng lão Tử Kim Tông vậy mà lại khách khí với Diệp Thiên như vậy?
Còn gọi hắn ta là Tiên đế?
Còn mang một đám đạo hữu chuyên nghiệp đến giúp hắn ta đánh nhau?
Trời! Thật hay giả á?
Trong đầu mọi người rít gào không thôi.
Đặc biệt là Ngọc Long thần tử, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, con mắt bị anh ta trợn tròn thiết chút lòi ra, cả người hoảng sợ muốn chết đi, miệng mở đến mức có thể nhét cả trái sầu riêng vào.
Muốn bao nhiêu kinh ngạc có bấy nhiêu kinh ngạc!
Ngụy Ánh cũng che miệng bất ngờ, đôi mắt đẹp chợt lóe lên. Nhìn Diệp Thiên cực kỳ nóng bỏng, quả thật không thể tin được, Diệp Thiên lại là một vị tiên đế cô ta chưa bao giờ nghe nói qua.
Từ xưng hô này cô không khó để nghe ra, Diệp Thiên vô cùng vô cùng lợi hại!
Mà lúc này, Ngọc Long thần tử không nhịn được, tiến lên hỏi: "Thái thượng trưởng lão, ông có lầm hay không, gọi cậu ta là tiên đế, còn gọi nhiều người như vậy đến giúp cậu ta đánh nhau?"
"Cậu xem tôi có giống lầm không?" Cơ Hữu Đạo khom lưng cũng không dám đứng thẳng lên, lắc lắc đầu nhìn Ngọc Long thần tử tức giận nói.
Cả người Ngọc Long thần tử chấn động, cảm giác khủng bố từ xưa đến nay chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046498/chuong-833.html