Cho dù tu vi bị tổn hại nghiêm trọng, thân thể bị trọng thương, Công Tôn Hạ cũng không hoàn toàn sợ hãi Diệp Thiên.
Dù sao ông ta cũng còn có tu vi của Hợp Đạo Đại Viên Mãn, mà Diệp Thiên chỉ là Hợp Đạo nhập môn, cho dù vết thương làm ông ta phát huy không hết tu vi của Đại Viên Mãn, nhưng phát huy thực lực Điên Phong không thành vấn đề.
Mà có thực lực Điên Phong, cũng đủ chiến đấu cùng với tu vi nhập môn của Diệp Bắc Minh.
Đương nhiên, ông ấy cũng không muốn chiến, bởi vì ông ấy cũng lo lắng có nhân tố không xác định, nhưng Diệp Thiên đuổi theo không dừng, khiến ông ấy không thể không chiến!
"Vậy để xem ông có bản lĩnh kia hay không!"
Diệp Thiên dùng một quyền nghênh đón.
Hắn phải chiến đấu đến cùng, cho dù là chết. Cũng phải lột từng lớp da của Công Tôn Hạ, để những người khác có cơ hội diệt trừ Công Tôn Hạ.
Nếu không để Công Tôn Hạ chạy về Tử Vi Tinh, tai hoạ lớn sẽ sớm ập đến.
Lúc ấy, không biết có bao nhiêu người phải chết, ít nhất bị những người đó tìm được địa cầu, một cú đấm có thể làm nổ tung địa cầu, toàn bộ người nhà của hắn phải gánh chịu.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể để cho Công Tôn Hạ sống sót rời khỏi Tiên Thổ!
Vì bản thân và người nhà, đều phải chiến đấu đến cùng!
Cho nên một cú đấm này của Diệp Thiên, đã phát huy sức mạnh cao nhất của hắn, trong nháy mắt hắn oanh ra nắm đấm, trong hư không có tiếng sấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046479/chuong-814.html