"Mẹ tôi ơi! Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Là cái tên Tiên Vương đáng chết bắt đầu tàn sát Tiên Thổ Tinh rồi sao? Trong truyền thuyết một cú đấm của Tiên Vương có thể đánh nổ tung một tiểu đạo thế giới của Tinh Vực, Tiên Thổ là đại đạo thế giới, tuy rằng một cú đấm không thể nổ tung, ông ta cần phải dùng mấy nghìn quyền, mấy vạn quyền, mới có thể khiến Tiên Thổ từ từ nổ tung sao?"
"Khủng bố! Quá khủng bố rồi! Nhà cửa đều chấn động sụp đổ rồi! Ai có thể nói cho tôi! Có phải là cái tên Tiên Vương kia làm đúng chứ?"
"..."
Cùng với trận nổ mạnh khiến cho Tiên Thổ Tinh chấn động dữ dội sau đó, toàn bộ Tiên Thổ Tinh lâm vào hỗn loạn, vô số ngôi nhà của người dân bởi vì không có pháp trận củng cố mà bị sụp đổ; vô số người dân lảo đảo không vững vì trận rung chấn, tinh thần hỗn loạn, mơ hồ; vô số yêu thú vì trận rung chấn đi lang thang khắp nơi, gầm rú khắp nơi; vô số núi lửa bị rung chấn phun trào cuồng nộ....
Có thể nói là gà bay chó sủa. Gào thét mấy ngày liền, bất luận là Bắc bán cầu hay là Nam bán cầu, đều là như thế, toàn bộ Tiên Thổ không có một chỗ nào là thanh tịnh.
Ước chừng sau năm phút trôi qua, trận rung chấn mãnh liệt mới chầm chậm dừng lại.
Nhưng trong lòng của tất cả mọi người, vẫn là sóng cuộn biển gầm, khó có thể bình tĩnh.
Mà lúc này, ở dưới đáy biển sâu của Bắc Cực Quyển, Diệp Thiên gắt gao ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046478/chuong-813.html