“Mẹ nó! Uy hiếp! Uy hiếp rõ ràng!”
Tông chủ Kim Khuyết Tông Lý Tu Nhiên, sau khi nhận xong truyền âm, tức đến nổi trận lôi đình, đập vỡ Truyền Âm Thạch thành nhiều mảnh.
“Tông chủ, sao vậy?”
Các vị trưởng lão và Thần tướng đều mơ hồ.
Lý Tu Nhiên nói ra nội dung của cuộc gọi.
Ngay lập tức tất cả mọi người đều giận dữ.
“Quá đáng! Thật là quá đáng! Khâu Thụy Đào quả là chó điên cắn bậy bạ!”
“Liên quan gì đến Kim Khuyết Tông chúng ta chứ, chúng ta nào có mật báo tin tức cho Ám Dạ Thần Giáo chứ?”
“Chứng cứ! Kêu bọn họ đem chứng cứ ra! Quả thực là quá đáng ghét rồi!”
“……”
Lúc này, có vị trưởng lão đứng ra, nói: “Tông chủ, thực ra không trách được bọn họ nghĩ lệch đi, các Đại Tiên Tông đều phái người đi, chỉ có chúng ta không phái một binh một tốt nào, đúng lúc Ám Dạ Thần Giáo không biết từ đâu biết được tình hình, huy động toàn bộ lực lượng đi đối phó bọn họ, cho rằng là chúng ta làm cũng là hợp tình hợp lý.”
“Cho nên trước mắt vì chứng minh sự trong sạch của Kim Khuyết Tông, chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể phái người đi, nếu không bọn họ cắn chặt là chúng ta mật báo tin tức, ba Đại Tiên Tông, và các Tông môn cấp bậc hai ba cùng đối phó Kim Khuyết Tông chúng ta, sợ rằng Kim Khuyết Tông thật sự sẽ bị bọn họ san bằng.”
Tông chủ nghe vậy nổi giận nói: “Nhưng Khâu Thụy Đào muốn đích thân bổn tọa dẫn một trăm ngàn nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046462/chuong-797.html