“Cậu không phải nói người Tiên Thổ nhiệt tình sao, cả nửa ngày, hết bắt cá rồi lại bắt tôm, còn mời tôi uống rượu, mục đích chính lại là vì muốn cưới con gái tôi?”
Diệp Thiên nghe Giang Thừa Nghiệp nói xong, mặt nghẹn đến đỏ lên, nhịn không được mà cười phun ra.
“Đúng vậy.”
Giang Thừa Nghiệp nói như là chuyện đương nhiên: “Nhà tôi có thể cho anh ở, có thể đối tốt với tôi, cũng có thể cho anh tiền tiêu, thậm chí còn có thể làm cho anh có quyền có thể ở Phong Nguyệt Thành, nhưng tôi chỉ có một yêu cầu là gả con gái anh cho tôi.”
“Mặc dù con gái của anh có dáng vẻ giống Thiên Tiên, làm cho người ta nhìn mà say mê, nhưng Giang Thừa Nghiệp tôi cũng đâu có kém phần nào, cao to tuấn tú lịch sự, phóng khoáng mạnh mẽ, quan trọng là thương người, còn nhiều tiền nhiều phúc, chẳng lẽ không đủ tư cách cưới con gái anh sao?”
“Phụt!”
Diệp Thiên cố ý uống xong một ngụm rượu, nghe Giang Thừa Nghiệp nói xong, cười phun lên cả mặt cậu ta.
“A! Anh anh anh…”
Giang Thừa Nghiệp theo bản năng đứng lùi về phía sau, hai tay xoa xoa trên mặt, bộ dạng muốn phát điên. Nhưng nghĩ tới đóa hoa xinh đẹp như Đóa Đóa và bộ dạng nho nhỏ làm cho người ta yêu thương kia, cậu ta không chỉ nhịn xuống mà còn cười ha hả nói: “Bố vợ, đây là tập tục kính rượu con rể ở Trái Đất sao?”
“Kính em gái cậu.”
Diệp Thiên đặt chén rượu xuống cái rầm, đứng dậy nói: “Ai là bố vợ của cậu, với chút năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046417/chuong-752.html