“Ông già?”
Nghe được lời cửa Diệp Thiên, Đoá Đoá, Thẩm An Kỳ, Trương Tử Phòng đều lộ ra vẻ nghi hoặc nhìn xung quanh.
“Làm gì có ông già?”
Trương Tử Phòng liếc mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Chủ nhân, cậu có lầm hay không, ngoại trừ chúng ta ra thì không có một cái bóng ma nào hết, làm sao có…”
Không ngoài dự đoán ông ta chưa kịp nói xong thì đã thấy một bóng trắng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh tiên cung cao nghìn thước, đang từ từ bay xuống dưới.
"Cái này ..."
Đồng tử của Trương Tử Phong đột nhiên co rút lại. Quả thực không thể tin vào mắt mình nữa, liều mạng xoa hai mắt, thiếu chút nữa xoa rớt con mắt ra ngoài.
Ông ta chưa bao giờ nghe nói qua, trong tiên hải mê tung còn có tiên nhân tồn tại.
Chẳng mấy chốc, bóng trắng đó đã dừng lại trước mặt đám người Diệp Thiên, vung cái phất trần trong tay lên, đó là một loại tiên phong đạo cốt.
"Cuộc nói chuyện vừa rồi của các người, tôi đã nghe hết rồi, không thể không nói, cậu hiểu rất nhiều, nhưng nghĩ muốn dọn sạch nơi này, đơn giản mà nói là nằm mơ nói mộng, không ngờ con người cũng giống như đồ vật, mau rời khỏi nơi này đi."
Ông già nhìn Diệp Thiên rồi thản nhiên.
Diệp Thiên còn chưa kịp mở miệng, Đoá Đoá đã kéo cánh tay Diệp Thiên tò mò hỏi: "Ba, ông ấy là ai?"
"Ông ấy không phải người, ông ta là yêu tinh được lai tạo từ thế giới Bắc Hàn, nhân tiên tu đạo, huyễn hoá ra hình người, nói trắng ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046383/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.