Diệp Thiên kìm nén cơn tức trong lòng, tâm trạng buồn bực, đúng lúc có một chiếc tinh không chiến hạm tới, anh sao có thể buông tha cho bọn họ chứ?
"Đóa Đóa, an ủi mẹ một chút, cha ra ngoài giết địch."
Dứt lời, Diệp Thiên sải bước đi ra ngoài.
Lúc này, trên boong tàu Tuyết Thần Nhất Hào, thú Kim Lân mắt xanh đang nằm trên boong tàu, vẻ mặt đề phòng nhìn chiếc tinh không chiến hạm trên bầu trời cách đó ngàn mét.
Sau lưng nó, một đám đệ tử Tuyết Thần Tông khẽ xì xào.
"Thật kỳ lạ, không phải là tinh không chiến hạm của Thiên Đế hào, sao lại là tinh không chiến hạm của Thần Đế hào?"
"Tông chủ trở về, hình như không đắc tội Thần Đế tông thì phải. Bọn họ chạy tới đây làm gì, kiếm chuyện à, hay là ra mặt thay cho Thiên Đế tông?"
"Mặc kệ bọn chúng, nếu bọn chúng dám lỗ mãng thì tông chủ nhất định sẽ khiến bọn chúng một đi không trở lại, lại tăng thêm một chiếc chiến hạm tinh không Tuyết Thần Tông."
"........"
Họ đang nói chuyện thì một giọng nói vang lên từ trên chiếc chiến hạm tinh không đối diện.
"Tu sĩ Tuyết Thần hào đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải tới gây chiến, chúng tôi tới đây để nói chuyện với Diệp Bắc Minh."
"Tới nói chuyện?"
Tất cả mọi người đều cau mày.
“Đang bàn tán cái gì vậy?”
Một giọng nói vang vọng trời đất giống như hồng chung đại lữ,.
Mọi người đều nhìn lại theo hướng phát ra tiếng nói, là Diệp Thiên, đang bước ra từ chính điện của Tuyết Thần hào.
"Tông chủ!"
Các đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046352/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.