Một kiếm này, Dương Tử Hi vì tự vệ dường như là bộc phát tất cả mọi tiềm năm, chém một đường ánh kiếm sáng chói trong không trung, như Trường Hồng Quán Nhật, một giây ngàn dặm, không đến không phẩy một giây đã trảm bay đầu thần tướng Thiên Ưng.
Ầm!
Một âm thanh thanh thúy dễ nghe vang lên.
Một giây sau!
Liền thấy từ người Thân Ưng thần tướng rơi ra mấy mảnh vỡ.
Ngay sau đó, một dòng máu kim tuyến từ trên trán thần tướng Thiên Ưng chảy xuống, chảy vào giữa lông màu, qua mũi, nhỏ giọt xuống.
"Cái này. . ."
Mọi người trên chiến hạm đều ngơ ngác,
thần tướng Thiên Ưng sờ lên mũi, thấy trên ngón tay mình dính đầy vết máu vàng óng, ánh mắt ông ta lập tức run lên. Một cơn giận ngập trời ngay lập tức bạo phát ra từ trên người ông ta, cả người hóa thành một tòa lửa, làm cho mọi người nhìn mà phát khiếp.
“Cô xong rồi.”
thần tướng Thiên Ưng híp híp mắt, giọng nói lạnh như băng: “Cô phát hủy một pháp bảo Cực Phẩm Nhị Đoạn Phòng của tôi, làm cho tôi bị thương, đã chạm vào giới hạn nhẫn nại cuối cùng của tôi, cho nên tôi quyết định sẽ không tha thứ cho cô.”
Lời vừa nói xong, ông ta xuất ra một đòn.
Ầm ầm!
Một con quyền ảnh to lớn giống như một trái đất cỡ nhỏ cuồng bạo xông ra ngoài, xông thẳng vào Dương Tử Hi.
"Phung phí của trời! Phung phí của trời quá!"
Đế tử nhìn đau lòng không thôi, thật vất vả mới tìm được một cô gái đẹp vừa với khẩu vị anh ta, kết quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046351/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.