Bắc Lương Vương vừa nói xong, các đại thần nhất ngay lập tức vô cùng ngạc nhiên.
Thái Úy là một chức vị dưới một người trên vạn người, quản lý binh mã cả nước, đem quyền to như vậy giao cho Diệp Thiên, nếu anh muốn mưu phản thì so với nhị vương tử muốn mưu phản còn đáng sợ hơn.
Hơn nữa thực lực của Diệp Thiên, nửa phút là có thể đánh vào vương phủ, leo lên vương vị, khi đó đại vương liền ngũ lực xoay chuyển trời đất rồi.
Nghĩ như vậy, các đại thần mỗi người lo lắng muốn chết, muốn khuyên Bắc Lương Vương thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, cũng sợ đắc tội Diệp Thiên, đến lúc đó anh chỉ cần lén bắn mỗi người bọn họ một mũi tên, vậy đi đời nhà ma rồi.
Giữa lúc các đại thần lòng nóng như lửa đốt, không biết nên như thế nào cho phải thì Diệp Thiên lên tiếng.
“Thần xin nhận tâm ý của Đại Vương, nhưng thần từ trước đến nay thích làm những chuyện mình muốn làm, muốn trả qua cuộc sống bốn bể là nhà, chuẩn bị mấy ngày nữa, hai người vợ của thần tỉnh lại, thần liền mang vợ và con gái đi du lịch Thiên Hoang, cho nên đại vương cũng không cần phong cho thần chức quan gì, thần thật sự là không không đi làm.”
“Nếu như đại vương muốn trả ơn thần đãđánh bại phản quân, vậy thì mời đại vương đối xử tử tế người của Long Tộc, trên người bọn họ đều chảy cùng dòng máu với thầnng, thần hi vọng bọn họ có thể đường đường chính chính được đối xử tốt, không ai có thể tùy tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046255/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.