Lúc này Diệp Thiên đang ở trong phòng thuốc ngửi mùi hương từ trong lò thuốc bay ra lộ ra vẻ hài lòng.
“Bảy tiếng nữa cửu chuyển hoàn hồn đan sẽ luyện xong.”
“Ồ! Thật tuyệt!”
Đóa Đóa vui mừng nhảy nhót.
“Diệp Thiên! Diệp Thiên!”
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng kêu lo lắng.
“Ba, hình như là chị công chúa tới tìm ba.” Đóa Đóa nói.
Diệp Thiên gật đầu kêu lên: “Tôi ở trong này!”
Ngay sau đó công chúa mặc chiến bào xông vào phòng thuốc với bộ ngực không ngừng đung đưa.
“Chuyện gì làm cho cô vội vàng như vậy?” Diệp Thiên hỏi, nhìn thấy dáng vẻ công chúa thở hồng hộc có thể thấy cô ta rất vội.
Khó có khi nào chủ động tới cửa phục vụ?
“Vừa rồi không biết quân phản loạn lấy ở đâu ra bốn năm nghìn khẩu Phích Lịch Pháo, lúc này đang đẩy về phía Bắc Lương Thành nên không lâu nữa sẽ phát động tổng tấn công vào Bắc Lương Thành.”
“Hiện tại Bắc Lương Thành đã báo cáo tình hình khẩn cấp, ba tôi quyết định quyết sống chết với quân phản loạn nên đặc biệt ra lệnh cho tôi tới gọi anh dẫn theo nghĩa quân không sợ chết tới cửa nam chuẩn bị trận chiến cuối cùng!”
“Vì vậy anh nhanh chóng đi với tôi tới doanh trại nghĩa quân để tổ chức nghĩa quân sau đó cùng đi tới cửa Nam!”
Công chúa gần như là nói ra trong một hơi.
“Ồ.”
Diệp Thiên nghe xong thì thờ ở ồ một tiếng rồi nói: “Chỉ chút chuyện này thôi sao, tôi còn tưởng rằng cô muốn…”
Suy nghĩ thấy Đóa Đóa ở đây nên Diệp Thiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046250/chuong-585.html