Chúng ta trúng kế rồi à?
Phía trên doanh trại, mấy trăm người mặc áo đen bịt mặt đều cau mày lại.
“Không phải chứ!”
Tất cả bọn họ đều cho rằng không có chỗ nào sai sót.
Từ tối hôm qua tới bây giờ, bọn họ luôn phái người âm thầm quan sát, doanh trại của nghĩa quân hộ thành cũng không có quân chính quy mai phục.
Hơn nữa, vừa rồi bọn họ cũng đã xác nhận, đại tướng quân Long Võ Vệ, đại tướng quân Thần Võ Vệ, thống lĩnh hộ thành quân, thống lĩnh cấm vệ quân,.... đều đã đi thủ thành.
Căn bản không có cao thủ nào mai phục trong doanh trại của nghĩa quân.
Sao lại trúng kế được chứ?
Mấy trăm người áo đen đều rất hoang mang, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
“Ngươi nói vậy là có ý gì?”
Người mặc áo đen cầm đầu, tức Lâm Tác Hổ - Tổng tiêu đầu của tiêu cục Hổ Môn trầm giọng hỏi.
Diệp Thiên khoanh hai tay trước ngực, nở một nụ cười rồi nói đầy mỉa mai: “Ý của tôi là, các ngươi đã trúng cái bẫy mà tôi bày ra và cách cái chết không còn xa nữa đâu.”
Dứt lời, mấy trăm người mặc áo đen đều ngơ ngác nhìn nhau, có ngạc nhiên, có không hiểu, có hoài nghi, có không tin.
“Nhưng tôi không cảm thấy là bọn tôi đã trúng kế, mấy nghìn quân lính các ngươi ở đây hiện không có chỉ huy, ngay cả cao thủ cũng không có, lại cũng không bố trí mai phục. Sao bọn tôi lại trúng kế được chứ?” Lâm Tác Hổ khó hiểu nói.
Trước khi mọi chuyện chưa được làm rõ ràng, anh ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046248/chuong-583.html