Công chúa thực sự tức điên lên, đó là niềm tự hào của cô ta, chỉ có những người đàn ông mà cô ta yêu thích thì cô ta mới bằng lòng liếc nhìn, những người đàn ông mà cô ta không yêu thích dám nhìn lung tung thì cô ta sẽ móc mắt của người đó ra.
Thế nhưng cô ta không ngại để Diệp Thiên ngắm, kết quả Diệp Thiên lại ngại chói mắt thì sao cô ta có thể không tức giận được chứ?
Theo như cô ta thấy Diệp Thiên quả thực không tôn trọng cô ta!
Nhưng Diệp Thiên cũng cảm thấy không vui khi nghe thấy những lời cô ta nói. Lúc này anh kéo một chiếc ghế ra đặt ở trước bàn dài rồi ấn công chúa ngồi lên trên ghế.
“Anh muốn làm gì?” Công chúa hỏi với dấu chấm hỏi ở trên mặt.
Diệp Thiên nói: “Không phải cô nói tôi không phải đàn ông sao? Vậy tôi thu xếp cô ngồi ở đối diện để ngươi nhìn xem tôi có phải là đàn ông hay không!”
Dứt lời Diệp Thiên đi vòng qua bàn dài ngồi ở trên ghế đối mặt với công chúa, ánh mắt vô cùng suồng sã rơi vào giữa tấm bảo vệ trái tim ở trên chiến giáp của công chúa.
Thấy thế lúc này trong lòng công chúa mới cảm thấy hơi hài lòng. Nhưng mà trên mặt lại ửng đỏ.
Anh nhìn chằm chằm làm cho cô ta cảm thấy hơi thẹn thùng. Dù sao trước kia cô ta chưa từng bị nhìn như vậy.
Nhưng Diệp Thiên không quan tâm tới chuyện cô ta có xấu hổ hay không, còn không ngừng chậc chậc khen ngợi làm cho công chúa cảm thấy ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046247/chuong-582.html