Người dám thảo mặt nạ cô ấy xuống đều phải chết
Mấy lời này giống như ném một hòn đá lớn vào hồ nước, tức làm dậy lên cơn sóng to gió lớn. lập “Ăn nói ngông cuồng thật” "Không lẽ dưới lớp mặt nạ của cô gái xinh đẹp này có chế giấu bí mật động trời gì sao?" “Sợ thảo mặt nạ xuống sẽ mê chết người khác hay là sợ thảo mặt nạ xuống sẽ hù chết người khác đây?”
Mấy người nhiều chuyện đứng xung quanh bàn tán xôn xao. Hàn Quân Trạch lại cười ha ha nói: “Cũng không biết mày lấy đâu ra tự tin mà nói những lời nói đó, bây giờ không ai bợ đít mày, mày đành tự ăn nói ngông cuồng để hù dọa người khác à?" “Cậu Tô thảo mặt nạ của mày xuống thì mày làm được gì nào, mày có thể đánh thắng anh ta sao?” Mã Minh Vũ cười lạnh nói, nhìn Diệp Thiên như nhìn một người chết.
Tô Dương cũng nhịn không được cười nói: “Ông Viên đã đi theo ông nội của tôi được vài chục năm. Bây giờ cũng đã là cao thủ thần cảnh, ở trước mặt ông Viên, mày chỉ là một con kiến nhỏ nhoi, chỉ cần ông Viên dậm chân một cái là sẽ dẫm chết mày một cách nhẹ nhàng!” “Xàm xỉ! Taketaro Sato nhịn không được lầm bầm nói: “Nếu như tôi không bị thương thì đã có thể đẩm một quyền đánh chết các người rồi, chủ nhân của tôi chỉ cần chớp chớp mắt là có thể làm cho thân hôn của tất cả các cầu tiêu biển, nếu dám nói chủ nhân của tôi là con kiến, cứ chống mắt lên mà xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045880/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.