"Gì cơ? Diệp Thiên nợ cậu chủ Phúc những hai mươi tỷ co á?" "Sao anh ấy lại nợ người khác nhiều tiền như vậy được?" "Chẳng nhẽ khoản tiền mà anh ấy dùng để mở cửa hàng là tiền đi mượn cậu chủ Phúc à?"
Những người vây xem không biết chuyện gì đã xảy ra nên ngay lập tức bàn tán một cách rất sôi nổi. "Anh nợ gã hai mươi tỷ hả?" Tần Liên Tâm vội hỏi. Nếu chuyện này là thật thì cô vẫn có thể giúp Diệp Thiền trả nợ, chỉ cần anh không bị đám người giàu có của Ngụy Tiến Phúc đánh là được.
Đám người này ỷ vào việc nhà mình có tiền có quyền nên chuyện gì cũng dám làm. "Không phải đâu." Diệp Thiên phủ nhận rồi nói to với Ngụy Tiến Phúc: "Ông đây nợ mày hai mươi tỷ lúc nào vậy? Con mẹ nó, tốt nhất là mày nói rõ ràng cho ông, nếu không thì đứng trách sao hai mắt mày mù lòa nhé." "Con mẹ nó, mày còn không dám thừa nhận à? Mày bán một chiếc xe điện hỏng nát bét cho tạo rồi đòi hai mươi tỷ. Nếu mày không nên tiền ra thì ông đây hứa sẽ cho mày chết không chỗ chôn đấy!" Ngụy Tiến Phúc giận dữ nói.
Gã vừa nói xong những lời đó thì tất cả những người có mặt ở đây đều trợn tròn mắt lên nhìn.
Bản một chiếc xe điện với giá hai mươi tỷ, Diệp Thiên đúng là tên lừa đảo mà, hay là do cậu chủ Phúc nhiều tiền quá nên muốn đốt bớt đi? "Mọi người đều nghe rõ rồi nhé, là gã bỏ ra ba trăm năm mươi tỷ để mua xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045697/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.