🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bây giờ rõ ràng là quan điểm của mình và Thất công chúa không hợp nhau, mục đích đương nhiên cũng không cần phải nói thêm gì. tôi
Tính khí của công chúa nhà mình tự mình rõ, vậy nên người đó cũng không phản bác quá nhiều mà chỉ khẽ mỉm cười bất đắc dĩ.
"Ngươi cho rằng ta đang trút giận lên người sao?" Thất công chúa đột nhiên nói.
Không ngờ công chúa lại đột nhiên nói ra suy nghĩ


trong lòng mình như vậy, người kia thật ra cũng có chút kinh ngạc: "Thuộc hạ không dám nghĩ như vậy."
“Mặc dù ngươi là thuộc hạ của ta nhưng nhiều năm qua vẫn luôn ở cạnh bên bảo vệ ta, tình như huynh muội, vậy nên bình thường ta và người đấu võ mồm với nhau cũng là chuyện bình thường."
“Chỉ là hôm nay ta hoàn toàn không tức giận với
người, mà trong lòng ta cũng không nghĩ người đó sẽ thua." Thất công chúa thờ ở nói.
“Người kia mặc dù có thực lực, nhưng người sáng suốt đều có thể thấy rằng sự kết hợp giữa Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La lại càng mạnh hơn, Thất công chúa tin rằng người nọ có thể đột phá giáp công

của hai kẻ kia, sao lại không phải là giận dỗi cơ
chứ?"
“Ngài đừng quên rằng, ngoại trừ Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La, điều quan trọng nhất là nơi này không chỉ là sân nhà của Quỷ Tôn mà còn có hàng vạn binh lính tinh nhuệ. Mặc dù khi nãy bọn họ đã bị tấn công thảm thiết nhưng nguyên khí vẫn còn, một
mình người kia cho dù có mạnh mẽ đến đâu thì có thể nhấc lên sóng gió gì cơ chứ?" Người đàn ông lắc đầu cười khổ nói.
Không phải hắn coi thường Hàn Tam Thiên, mà rõ
ràng là sự chênh lệch thực lực giữa hai bên thực sự
quá lớn, trên đời này quả thực có rất nhiều kỳ tích, nhưng chắc chắn không phải là trường hợp trước mắt, càng sẽ không xảy ra trên người Nhân tộc

Trung Nguyên kia.
"Vậy chúng ta cá cược đi, người thấy thế nào?" Thất công chúa cười nói.
I
Thấy mình đã nói rõ ràng như vậy rồi nhưng Thất công chúa vẫn như cũ, người kia liền bất lực cười khổ: “Vậy công chúa muốn cược cái gì?"
"Chơi lớn một phen đi, chúng ta đánh cược bằng bổng lộc của người trong một năm, người thấy thế
nào?"
Bổng lộc của Ma tộc không chỉ là tinh thạch và đan
dược như Nhân tộc, mà ở mảnh đất cằn cỗi này, nó
còn có giá trị ngang bằng với lương thực, vậy nên
tiền đặt cược này không thể coi là không lớn.

Nhưng người đàn ông lại không chút hoảng sợ mà
chỉ cười nói: "Thất công chúa đây là thương cảm
cho thuộc hạ, chuẩn bị cho thuộc hạ thêm cơm
sao?"
Nhìn thì tiền cược có vẻ rất lớn, nhưng đối với hắn mà nói thì rủi ro cực kỳ nhỏ, đương nhiên không có
chút áp lực nào.
“Cái này thì ít nhất phải dưới tiên đề ngươi thắng cược, ta nghĩ là một năm tiếp theo người rất có thể sẽ phải thắt lưng buộc bụng rồi." Thất công chúa
mỉm cười.
“Vậy thì chúng ta chờ xem?" Người đàn ông cười
nói.

“Rất hân hạnh."
Sau đó, hai người đồng thời đem ánh mắt đặt vào chiến trường......

Mà gần như lúc này, Hàn Tam Thiên bên kia đã bắt đầu vận chuyển chân năng, thân hình thoáng động một cái.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.