🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đương nhiên, kết quả cũng là như thế.
Nhưng vào lúc này, Hàn Tam Thiên đột nhiên cười.
"Ngươi đang cười cái gì? Đang cố làm ra vẻ bí ẩn,


lại hay là... ngươi tự nhận mình sợ hãi?" Thấy Hàn Tam Thiên cười, quỷ tôn cũng cười, nhẹ giọng mà
hỏi.
"Phải chăng cảm thấy người vừa rồi chiếm thế thượng phong, cho dù không giết chết được ta, nhưng ta cũng không có biện pháp nào để bắt được ngươi?"
Không đợi Hàn Tam Thiên nói chuyện, quỷ tôn đã lạnh giọng cười một tiếng, trên mặt tràn ngập tự tin.
Mà gần như cũng vào lúc này, Hàn Tam Thiên đột nhiên cảm giác phía sau xuất hiện thêm một cỗ lực lượng, quay mắt nhìn lại, đã thấy thân ảnh không đồ đứng ở đó.

Ngọc Diện Tu La!
"Nếu như người thật sự cho rằng như vậy, vậy ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, người quả thực mười phần sai, ngươi không có bất kỳ biện pháp nào để bắt ta, nhưng ta lại có giết chết người bằng mấy trăm loại phương pháp." Dứt lời, quỷ tôn âm trầm trầm nở nụ cười lạnh.
"Thật sao?" Trong tay Hàn Tam Thiên vận khí ra một đạo năng lượng, lúc này khóe miệng cũng nở rộ một tia cười lạnh quỷ dị...

“Người thấy thế nào?"
Mà ngay lúc này, trên chiếc xe đang dừng ở phía xa, bên trong rèm che, Thất công chúa đột nhiên lên tiếng hỏi.
I
Nghe nàng nói xong, người kia mới bừng tỉnh khỏi trận đại chiến vừa rồi, tuy rằng Thất công chúa chỉ hỏi một câu đơn giản như vậy, nhưng chỉ cần không phải là kẻ ngốc thì đều hiểu rõ, câu hỏi của nàng khi nãy chẳng khác gì một loại vả mặt và chế nhạo.
Rút kinh nghiệm lần trước, người nọ không dám
bộp chộp nói ngay mà ngược lại còn suy nghĩ hồi
lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Khởi bẩm Thất công chúa, người này tuổi còn trẻ nhưng tu vi
lại siêu quần, điểm này quả thật khiến cho người ta

cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn."
Thất công chúa gật gật đầu, nếu không phải như vậy thì sao Bùi Hổ lại chịu thiệt trên tay loại người
như thế này có chứ.
Nếu lúc trước không nhìn thấy qua hiện trường của tên tiểu tử này thì Thất công chúa rất có khả năng sẽ tin tưởng sự sơ suất nhất thời trong miệng Bùi Hổ, nhưng lúc này sau khi tận mắt chứng kiến, nàng càng kiên định tin rằng trên đời này căn bản không có nhiều sự trùng hợp như vậy, càng nhiều
đều là do con người tạo ra.
“Vậy theo ý kiến của người thì hắn có thể đột phá vòng vây liên thủ tấn công của Quỷ Tôn và Ngọc
Diện Tu La, phải không?" Thất công chúa chậm rãi

nói.
Người kia suy nghĩ một chút, nhưng sau đó lại cười cười lắc đầu: “Người này mặc dù dũng cảm nhưng linh hồn bất tử của Quỷ Tôn đã xưng vương xưng bá trên giang hồ nhiều năm nay rồi, hơn nữa hắn cũng có bản lĩnh riêng. Ngoài ra, Ngọc Diện Tu La mặc dù không thuộc dòng họ Bùi của thuộc hạ nhưng đã được gia chủ chiêu hàng nhiều năm qua, vẫn luôn là một tay đấm nức tiếng của dòng họ, hiện gã và Quỷ Tôn cường cường liên thủ, không thể nói là người kia không có tài, mà quả thực là tổ hợp của bọn họ thực sự quá mạnh."
“Nhưng bản công chúa lại cho rằng người kia sẽ thắng." Thất công chúa cười nhẹ nói.

Người kia không nói thêm gì nhiều, chỉ cười khổ một tiếng. Hiển nhiên là tuy rằng Thất công chúa không nói gì, nhưng nàng vẫn luôn canh cánh trong lòng về dự đoán khi nãy của mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.