Loại người gì mới không có chân khí?
Đó không phải là phàm nhân phế vật bình thường
hay sao?
Nhưng hết lần này tới lần khác, một phế vật phàm nhân vào lúc này bỗng nhiên rút kiếm phi đến.
Đây con mẹ nó không phải rất không hợp thói
thường sao?
Dù sao, chỉ có người tu đạo, mới có tư cách chơi chiêu thức này.
Tiểu tử này...
Đáng chết!
Nhìn xem bộ dáng hắn hoàn toàn không hiểu, lúc
này Hàn Tam Thiên lại là dị thường lạnh nhạt.
Hắn có loại biểu hiện ngây ngốc này hoàn toàn nằm trong trong dự liệu của Hàn Tam Thiên, dù sao đối với Hàn Tam Thiên mà nói, nếu như hắn không phải là anh thì sẽ hoàn toàn không hiểu rõ cuối cùng là
tình trạng gì.
Lúc này Hàn Tam Thiên đương nhiên không cách nào vận khí, cũng đương nhiên không cách nào làm cho ngọc kiếm có bất cứ động tĩnh gì.
Những thứ bay ra kia không phải là phi kiếm, mà là Tiểu Hắc Côn.
Thứ đồ chơi này ban đầu khiến anh nhức đầu vô
cùng, bây giờ tại thời khắc mấu chốt này lại gần như trở thành ngọn cỏ cứu mạng của Hàn Tam Thiên.
cũng thay đổi tình huống, nỗi khổ lúc trước anh cảm nhận được, hiện tại có người khác có thể trải
nghiệm.
"Nếu như không muốn chết, tốt nhất là cách ta xa
một chút." Nhìn lướt qua trong mắt đám người từng
tia từng tia sợ hãi, Hàn Tam Thiên lạnh lùng mà nói.
"Nghe hắn làm cái gì, chơi chết hắn." Cô gia đương nhiên không nguyện ý như thế, tức giận quát một tiếng.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707689/chuong-3546.html