🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dứt lời, cô gia lạnh giọng cười to, trong mắt hắn, lúc này Hàn Tam Thiên chỉ là khiêu khích để hắn tiếp tục xuất thủ mà thôi, cứ như vậy, khi anh chết thì hắn sẽ bị liên lụy.
Chính mình...
Làm sao có thể ngốc như thế chứ?
"Thật sao?" Hàn Tam Thiên cũng không tức giận,
mỉm cười.

"Chẳng lẽ không đúng sao?" Cô gia cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên: "Lên cho ta."
"Am!"

Một nhóm người giống như là thuỷ triều lần nữa hướng về phía Hàn Tam Thiên tấn công.
Có cô gia dẫn đường dẫn lối, cũng có lúc này Hàn Tam Thiên thụ thương, đám người này hiển nhiên so
với vừa nãy càng thêm hung mãnh.
Nhìn qua Hàn Tam Thiên trực tiếp bị vây quanh, cô gia cười lạnh, thẳng đến cuối cùng thậm chí nhịn không được cất tiếng cười to.
Trong mắt hắn, lúc này Hàn Tam Thiên không có cái gì khác người chết cả.
Tiểu Xuân Hoa cũng nhìn thấy lo lắng, thậm chí nghĩ muốn nhìn đi lên hỗ trợ, nhưng giương mắt nhìn lại ngạc nhiên phát hiện lúc này đã không còn

nhìn thấy được rõ ràng Hàn Tam Thiên ở nơi nào.
Anh sớm đã sắp bị những đám người này trực tiếp nhấn chìm không thấy đâu nữa.
Lúc này Hàn Tam Thiên ở trong đám người, không
động chút nào, chỉ là lạnh nhạt vô cùng nhìn qua cô gia vẫn luôn cười to điên cuồng.
Một lát sau, Hàn Tam Thiên trả về cho hắn một cái
mỉm cười.
Sắc mặt cô gia ngưng lại, lúc này mà đồ đần này còn con mẹ nó cười ra tiếng?
Nhưng không kịp để hắn suy nghĩ nhiều nguyên
nhân tại sao, lúc này, Hàn Tam Thiên lại đột nhiên
động.

Chuẩn xác mà nói, Hàn Tam Thiên lại không có
động.
Anh vẫn đứng ở đó, nhưng y phục trên người anh lại hơi lắc một cái, ngay sau đó...
Xoát!
Một đạo trường kiếm đột nhiên từ ở trong ống tay áo của anh chui ra, chuyển động vây quanh bên
người Hàn Tam Thiện.
Xoát xoát xoắt!
Những người trong đám người đứng gần Hàn Tam Thiên thậm chí chỉ cảm thấy một trận ánh sáng lướt qua, một giây sau cũng đã trợn to mắt, hoảng sợ phát hiện mình đã bị tử thần bóp cổ.

"Ầm!"
Vòng người ở tầng bên trong đều trực tiếp đổ xuống.
"Xoát xoát xoát!"
Lại là một trận ánh sáng nhốn nháo, người ở vòng thứ hai cũng trong nháy mắt bỏ mạng ngay tại chỗ.
Mười người sống sờ sờ liền mất mạng tại chỗ.
Lần này, đám người lắc lư, đám người lúc đầu tới gần Hàn Tam Thiên sau khi nhìn thấy hai vòng người đã chết, lúc này vài vòng người đứng gần Hàn Tam Thiên nhất gần như toàn bộ cứ thế mà trực tiếp rút lui, duy trì khoảng cách mấy mét với Hàn Tam Thiên, không người nào dám tới gần dù

chỉ một chút.
Mà lúc này, đạo quang anh vẫn luôn muốn mạng bọn họ cũng ngoan ngoãn bay trở về phía sau Hàn Tam Thiên, chậm rãi đứng bên cạnh anh, tuy không phải ngọc kiếm, nhưng một thân kiếm thể trong suốt, vẫn đang tản ra lãnh quang chết người.
"Cái gì?" Cô gia lớn trừng mắt, khó có thể tin nhìn qua Hàn Tam Thiên bên kia...

Một kích vừa rồi, hắn rõ ràng trực tiếp nhẹ nhàng đẩy lui lại đả thương Hàn Tam Thiên, tiểu tử kia đừng nói có sức đánh trả hay không, chính là muốn hơi đối đầu với hắn một chút cũng là không thể nào.
Bởi vì hắn rõ ràng phát hiện, tiểu tử thúi Hàn Tam
Thiên kia khi đánh nhau với hắn, thậm chí ngay cả
chân khí cũng không có.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.