🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tên thân gấu lúc này dường như cũng chú ý tới sự khác thường của Tiểu Xuân Hoa, hắn gió bàn tay to lên ngăn lại lời giễu cợt của tên thân heo, sau đó

trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Xuân Hoa, lạnh lùng nói: “Tiểu Xuân Hoa, ông đây đang nói chuyện với người đó, mau ngẩng đầu lên cho ta"
ILL

Tiểu Xuân Hoa lại càng thêm sợ hãi, căn bản không dám ngẩng đầu lên, nhưng tiếng quát lạnh lùng của tên kia khiến nàng ta không thể không ngẩng đầu, chỉ là nàng vừa ngẩng đầu lên, sắc mặt của tên
thân gấu lập tức lạnh như băng.
Sau đó hắn thư thái mỉm cười, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Xuân Hoa: "Xem ra có người làm phản rồi."
Lời này vừa thốt ra, Tiểu Xuân Hoa rõ ràng là sợ tới nỗi cơ thể run rẩy không ngừng.

Tươi cười trên mặt mấy tên quái vật đang chế giễu
kia lập tức đông cứng lại, đột nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của họ, hiển nhiên là bọn chúng cũng nhất thời khiếp sợ trước câu nói này.
“Tiểu Xuân Hoa, con mẹ nó có thật vậy không?"
"Ngươi dám phản bội bọn ta ư?"
"Xem ra người không biết kết cục của kẻ phản bội là như thế nào đúng không? Hử?"
Nghe thấy những lời này, chân Tiểu Xuân Hoa lập tức mềm nhũn, nếu Hàn Tam Thiên không kịp thời đỡ lấy, sợ rằng nàng ta sẽ lảo đảo té ngã xuống đất.
Nhưng cho dù như vậy, sắc mặt của nàng ta lúc này cũng vô cùng tái nhợt, phảng phất như đột nhiên

nhớ tới một chuyện gì đó vô cùng kinh khủng.
“Chim khôn biết chọn nơi làm tổ, có lựa chọn tốt hơn thì đương nhiên phải chọn cái lựa chọn tốt hơn
đấy rồi." Nhìn thấy Tiểu Xuân Hoa thực sự sợ hãi,
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nói.
Hàn Tam Thiên vừa nói dứt lời, tất cả đám quái vật liền lập tức nhìn về phía anh......

Trong mắt bọn chúng có mê mang, có không hiểu, có nghi hoặc, cũng có khiếp sợ, muôn hình muôn vẻ, cái gì cũng có.
Nhưng càng nhiều hơn chính là sự khinh miệt.
"Vừa nãy...... có phải có con ruồi bọ nào vo ve kêu loạn ở đây không?"
Tên thân heo miệng thì hỏi những con quái vật
đứng xung quanh, nhưng mắt thì lại nhìn chằm
chằm vào Hàn Tam Thiên với vẻ khinh thường.
Gã thậm chí còn có cảm giác rằng mình sẽ giết chết Hàn Tam Thiên hàng vạn lần chỉ bằng ánh mắt của
mình.
Không ai trả lời câu hỏi của gã, nhưng toàn bộ ánh

mắt của bọn chúng đều đổ dồn vào người Hàn Tam
Thiên.
"Vừa rồi là tên tiểu tử người đang nói chuyện với
các ông nội của người sao?" Tên thân heo một lần nữa mở miệng, lạnh lùng hỏi Hàn Tam Thiên.
“Nếu như cái tai heo của người quá dài che mất đối
mắt thối của người, vậy thì hãy mau về nhà rửa tại
cho sạch sẽ đi, đần độn như vậy còn ở đây diễu võ dương oai cái gì?" Giọng nói của Hàn Tam Thiên vô cùng lạnh nhạt.
Những câu nói này lọt vào trong tai tên thân heo lại vô cùng chói tai.
Gã hiển nhiên là vô cùng tức giận, mặc dù là thân heo nhưng hắn vẫn có mặt người, trên đời này đã ghét nhất chính là bị người khác gọi là heo!
Đồng loại cũng không thể nhịn, huống chi Hàn Tam Thiên này đã sắp thành thức ăn trong bụng, vì vậy tên thân heo liền gầm lên một tiếng kêu kỳ quái, sau đó nháy mắt đã lao thẳng về phía Hàn Tam
Thiên.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay to đột nhiên vỗ lên vai gã, nhìn lại chính là gã thân gấu còn khỏe
mạnh cường tráng hơn kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.