"Có nhiều thứ, tạm thời người vẫn không thể biết."
"Hoặc là nói, trước mắt tư cách của ngươi, còn chưa xứng để biết."
"Không xứng..." Hàn Tam Thiên nghe nói như thế,
thiếu chút nữa đã hôn mê, giết người còn muốn giết
tâm, sợ cũng không gì hơn cái này.
Mặc dù từ trước đến nay Hàn Tam Thiên không phải người tự đại, nhưng tối thiểu lấy bản lĩnh trước mắt của anh, bên trong thế giới bất phương không được xem mạnh bao nhiêu, nhưng cũng không phải vô dụng đến mức ngay một truyền thuyết gì đó cũng không xứng để biết.
Cái này thực sự quá mẹ nó đả thương người rồi.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên có chút buồn bực, anh đột nhiên lại nhớ gì đó: "Không phải chứ?"
Ma Long mỉm cười, không nói gì, tựa hồ đang đợi
Hàn Tam Thiên.
"Cái truyền thuyết này của người sẽ không phải là có liên quan đến thượng cổ gì đó chứ?" Hàn Tam
Thiên nghi ngờ cau mày, nhìn về phía Ma Long chi hồn.
Rất hiển nhiên, nếu là truyền thuyết có thể khiến ngay cả anh cũng không có tư cách biết đến, còn có thể là cái gì?
Có lẽ lúc ấy nghe xong thì anh cảm thấy Ma Long
đang nhục nhã mình, nhưng nếu như cẩn thận tỉnh táo nghĩ lại, nếu như những gì Ma Long nói không
phải là vũ nhục mình, như vậy liền nhất định là thật.
Mà nếu như là thật, vậy thứ mà anh không có tư cách biết đến là cái gì?
Chỗ duy nhất Hàn Tam Thiên có thể nghĩ tới là truyền thuyết thượng cổ bị phong ấn mà trước kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707602/chuong-3459.html