🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


"Có nhiều thứ, tạm thời người vẫn không thể biết."
"Hoặc là nói, trước mắt tư cách của ngươi, còn chưa xứng để biết."
"Không xứng..." Hàn Tam Thiên nghe nói như thế,
thiếu chút nữa đã hôn mê, giết người còn muốn giết
tâm, sợ cũng không gì hơn cái này.

Mặc dù từ trước đến nay Hàn Tam Thiên không phải người tự đại, nhưng tối thiểu lấy bản lĩnh trước mắt của anh, bên trong thế giới bất phương không được xem mạnh bao nhiêu, nhưng cũng không phải vô dụng đến mức ngay một truyền thuyết gì đó cũng không xứng để biết.

Cái này thực sự quá mẹ nó đả thương người rồi.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên có chút buồn bực, anh đột nhiên lại nhớ gì đó: "Không phải chứ?"
Ma Long mỉm cười, không nói gì, tựa hồ đang đợi
Hàn Tam Thiên.
"Cái truyền thuyết này của người sẽ không phải là có liên quan đến thượng cổ gì đó chứ?" Hàn Tam
Thiên nghi ngờ cau mày, nhìn về phía Ma Long chi hồn.
Rất hiển nhiên, nếu là truyền thuyết có thể khiến ngay cả anh cũng không có tư cách biết đến, còn có thể là cái gì?
Có lẽ lúc ấy nghe xong thì anh cảm thấy Ma Long

đang nhục nhã mình, nhưng nếu như cẩn thận tỉnh táo nghĩ lại, nếu như những gì Ma Long nói không
phải là vũ nhục mình, như vậy liền nhất định là thật.
Mà nếu như là thật, vậy thứ mà anh không có tư cách biết đến là cái gì?
Chỗ duy nhất Hàn Tam Thiên có thể nghĩ tới là truyền thuyết thượng cổ bị phong ấn mà trước kia có chút tiếng tăm, nhưng khắp mọi nơi đều im tiếng
không nhắc tới.
"Đây cũng chính là nói Tiểu Hắc Côn này chính là một món đồ vật thượng cổ sao?" Hàn Tam Thiên nhíu mày.
Ma Long nhẹ nhàng cười một tiếng, lắc đầu, nói:

"Đây chính là người nói, ta chưa nói qua bất luận
một câu gì."
Nghe tới Ma Long trả lời như vậy, lúc này Hàn Tam Thiên càng thêm xác định suy đoán của chính mình trên cơ bản đã chính xác.
Nghĩ tới đây, cho dù thần thức Hàn Tam Thiên đang
trong đầu, nhưng đôi mắt trên thân thể lại không tự chủ được nhìn về phía Tiểu Hắc Côn ngay phía
trước.
Ma Long trên cơ bản đã là già đến không thể già hơn nữa rồi, thế nhưng Tiểu Hắc Côn ở trong miệng Ma Long hoàn toàn hay là một đồ vật tồn tại ở bên trong truyền thuyết cổ xưa.

Đây cũng chính là nói, thứ đồ vật này thậm chí đã
xuất hiện trước Ma Long hơn rất nhiều thời gian?
Vật thời thượng cổ chi khác biệt với hiện tại, xuất hiện sớm nhất mang ý nghĩa rất nhiều, thậm chí là chênh lệch về thực lực khủng bố.
Nhưng Tiểu Hắc Côn trước mắt này, dung mạo kỳ lạ không đẹp như thế, lại... Lại có thể rung động lòng người như vậy. Quả thực không khỏi làm người cảm thấy trợn mắt hốc mồm, nhất thời không biết nói gì.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại thì không cách nào phủ nhận.
Dù sao Tiểu Hắc Côn này thật sự quá mức kì lạ, bằng không mà nói thì Hàn Tam Thiên cũng không

cảm thấy hiểu kỳ như vậy?
"Ngươi muốn biết cách dùng nó như thế nào sao?"
Lúc này, Ma Long mở miệng. ..

Hàn Tam Thiên sững sờ, ngay sau đó thần thức điên cuồng gật đầu, như gà con mổ thóc.
Nhưng một giây sau, Hàn Tam Thiên khẽ chau mày: "Đừng nói là không thể nói cho ta biết nữa đó chứ? Người lại bán cho ta thêm một gút thắt nữa sao?"
Ma Long nhẹ nhàng cười một tiếng: "Người biết
Thần khí thiên cơ không?"
"Không cần trả lời ta, ngươi khẳng định không biết."
"Vậy ngươi còn hỏi. .." Hàn Tam Thiên rất phiền.
muộn.
Nếu như thật không phải là cực kỳ hiếu kỳ với thứ đồ chơi này. Hàn Tam Thiên phát thê, tuyệt đối phải

phân cao thấp một phen với Ma Long, thực tế là tên
này quả khi dễ người, quá vũ nhục người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.