Nhưng Hàn Tam Thiên lại liếc nhìn Hạ Vi đang đứng bên cạnh mình, vẫy vẫy tay nói: “Hạ Vi qua đây uống chút nước với ta đi.”
Hạ Vi gật đầu, Hàn Tam Thiên lúc này mới xoay
người lại, liếc mắt nhìn Xuyên Sơn Giáp một cái rồi nói: “Nếu ta là người lúc này, ta cũng sẽ đi uống
một ngụm nước ấm."
Nói xong, Hàn Tam Thiên dẫn Hạ Vi đến trước bàn, dùng ẩm rót ra hai bát nước, sau đó nhẹ nhàng uống cạn.
Chết tiệt, sao tự dưng lại quay ngoắt sang chuyện uống nước thế này?
Xuyên Sơn Giáp trong đầu tràn ngập nghi vấn.
Nhưng sau khi suy đi tính lại, hắn vẫn quyết định đi đến bên cạnh hai người kia, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Con bà nó, đừng hòng hộ ông đây, nước này ông đây cũng uống."
Dù sao mặc kệ thế nào, thứ mà Hàn Tam Thiên và Hạ Vi đều uống thì bảo đảm chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, không uống chắc chắn sẽ chịu thiệt, đây chính là kinh nghiệm và bài học mà hắn đã học
được khi đi theo Hàn Tam Thiên bấy lâu nay.
Vì vậy, Xuyên Sơn Giáp không chỉ uống một bát nước ấm mà ngược lại còn không ngừng uống hết bát này đến bát khác, uống đến mức cái bụng cũng
no căng.
Hàn Tam Thiên lắc lắc đầu mỉm cười bất lực, nếu như nói rằng Nhân Sâm Oa là tên miệng tiện dễ thương, vậy thì tên Xuyên Sơn Giáp này đôi lúc chính là một tên ngốc nghếch dễ vui vẻ.
Rõ ràng là không có cái gì, chỉ đơn giản là nghỉ ngơi
uống nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707578/chuong-3435.html