🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Lão tiền bối hài lòng không?" Hàn Tam Thiên nhẹ giọng hỏi.
"Vì cái mạng già này của ta, người nói thật chứ?"
Lão đầu nhìn lướt qua đống châu báu chất thành
núi trên mặt đất, nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Tuyệt không nuốt lời."

Lão đầu đột nhiên cười ha ha, đột nhiên ngồi dậy: "Tốt, họ Hàn, lão tử thích người. Nếu người đã đáp lễ ta như vậy, vậy lão tử cũng đưa người một chút đại lễ, dìu ta."

Nhìn xem lão đầu nói như thế, ba người cũng coi như thở dài ra một hơi.
Hàn Tam Thiên dẫn đầu cười một tiếng, vung tay
lên, một cỗ lực lượng vô hình liền trong nháy mắt nhấc lão đầu từ bên trong hầm đất trở về bên trong
nhà.
"Đến, đến đây với lão tử." Lão đầu vừa rơi xuống
đất, phóng khoáng vung tay lên, sau đó liền hướng
về phía trong phòng.
Sau đó, lão đầu ngồi xuống ở trước bàn.
Tê Tê kỳ quái liếc mắt nhìn bóng lưng lão đầu, nhìn qua Hàn Tam Thiên và Hạ Vi: "Lão nhân này làm sao vậy?"

Hai người đều cười khổ.
"Với tình huống hiện tại này của hắn mà vẫn muốn đưa đại lễ cho chúng ta?" Tê Tê lại nhìn toàn bộ
phòng một cái, không khỏi mà nói.
Trong phòng dù lớn, nhưng đơn sơ gần như chỉ cần liếc mắt một chút liền có thể vô cùng rõ ràng thu hết tất cả mọi thứ trong phòng vào mắt, nếu như nhất định phải nói trong phòng có chỗ nào giá trị, chỉ sợ chính là lão đầu ngồi trước bàn này đi.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, thật ra cái gọi là đại lễ của lão đầu, anh không thèm quan tâm chút nào, đối với Hàn Tam Thiên mà nói, lão nhân này nguyện ý không tìm cái chết, chính là lễ vật lớn nhất đối với mình.

"Còn thất thần làm gì, tới." Thấy đám người Hàn Tam Thiên cũng chưa theo tôi, lúc này lão đầu ngẩng đầu nhìn về phía ba người, thúc giục nói.
Hàn Tam Thiên nhìn hai người Tê Tê và Hạ Vi gật gật đầu, cười cười, sau đó liền dẫn hai người bọn họ
đi tới trước bàn, rồi mới chậm rãi ngồi xuống.
Lão đầu mỉm cười, lúc này, đem ra những miếng thịt cá quỷ ánh trăng còn lại lúc trước, mặc dù trải qua hắn chỉnh lý, những miếng thịt này đã sạch sẽ
không ít, nhưng dù sao chỉ là chút bột, xem ra thực tế rất ít ỏi.
Ba người nghi ngờ lẫn nhau liếc mắt một cái.
"Lão đầu, đây chính là đại lễ mà người nói?" Tề Tế

nghi ngờ nói.
Hàn Tam Thiên trừng mắt liếc Tê Tê, ngay tại lúc này kích thích lão đầu làm cái gì? Tiếp theo, cho dù là lão đầu tặng đất đi nữa, kia tối thiểu cũng là một phần tình nghĩa, đương nhiên sâu nặng.
Lão đầu gật gật đầu: "Đúng vậy."
"Ta nhớ lúc trước tiền bối nói qua thứ này là bảo bối." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười nói.
Lão đầu cũng gật gật đầu.
Hạ Vi khẽ chau mày, miệng nhỏ một lầu bầu: "Thật ra, ngược lại ta cảm thấy lão tiền bối nói không sai,
đây đúng là bảo bối."

"Tất nhiên là bảo bối." Lão đầu thấy có người thấu hiểu được mình, liền có chút vui vẻ, ngay sau đó, trong tay hởi động một chút, lấy ra ba viên được
nhỏ.
"Đây là liệt hỏa đan, sau khi sử dụng sẽ sinh ra một lượng dòng nước ấm." Nói xong, hắn xuất ra tiểu đao, chia cắt được hoàn thành hai nửa.
Tùy ý lấy ba phần, hắn bỏ vào trước mặt ba người:
"Nếm thử."
Tê Tê và Hạ Vi liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, nhìn
thấy anh đã cầm lên bỏ vào trong miệng rồi, hai
người cũng trước sau bỏ vào trong miệng.
vị cam nhạt, về sau thậm chí còn có chút đắng

chát, nhưng sau đó không lâu, liền có thể cảm thấy một dòng nước ấm từ dạ dày chảy ra, cũng một đường thẳng đến các bộ phận khác trong thân thể.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.