🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Nhưng có một điều ta rất kỳ quái, nếu như thể nội của ta phát động phong ấn, ta hẳn là toàn thân cứng nhắc, bởi vì lúc trước ta cũng như vậy, nhưng vì sao lần này. .."
"Bởi vì Vi Nhi." Nàng cười nói.

Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên nhướng mày.
"Vi Nhi và ta đều là tộc Phượng Hoàng, tuy người và Vi Nhi không tiếp xúc da thịt, nhưng giữa các ngươi dĩ nhiên đã huyết thủy tương liên."
Tộc Phượng Hoàng?
"Nàng lúc ấy trúng độc, ta rơi vào đường cùng chỉ
có thể dùng loại phương pháp này giúp nàng thanh
trừ chất độc trong máu." Hàn Tam Thiên giải thích
nói.
Hạ Nhiên gật gật đầu: "Nhưng cũng chính vì thiếu
hiệp nhân nghĩa, trong lúc vô tình đã để cho máu
trai của nghi dính vào Thượng Hoàng chi hết
của Vi Nhi."
"Phượng Hoàng chi huyết là huyết mạch trân quý, có thể khiến người trường sinh, càng có thể khiến người ta có được thân thể bất tử, cho nên từ xưa đến nay, vô số người mông muội mong cầu có được huyết mạch của Phượng Hoàng."
Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, chẳng trách lúc trước trong miệng Hắc Bạch Song Sát một mực hô hào Phượng Hoàng.
Không chỉ có thể trường sinh, quan trọng nhất chính là không thể chết, cái này liền có chút biến
thải.
"Nhưng mà tiền bối nói bí mật này cho ta biết,
không sợ ta có ác ý sao?" Hàn Tam Thiên nói.
Hạ Nhiên nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đã dám nói, đương nhiên cũng không thèm để ý."
"Chính là Phượng Hoàng chi huyết yếu ớt và phong ấn trong cơ thể người sinh ra đối kháng lẫn nhau, cho nên mới khiến thân thể của người xuất hiện
hiện tượng như là trúng độc."
"Nha đầu kia nhìn thấy người hôn mê lại mất đi ý thức, dưới tình thế cấp bách, mang theo người và hai người bằng hữu của người du đãng bốn phí trong núi, muốn tìm con đường về Đào Chi Nguyên, vừa lúc ta thấy nàng một ngày chưa về, trong lòng khó tránh khỏi lo nghĩ, thế là đi ra ngoài tìm kiếm, đúng lúc gặp phải, bởi vậy, mang các ngươi quay về
nơi này nơi này."
Nghe đến nơi này, Hàn Tam Thiên hiểu rõ gật đầu, thì ra là như vậy.
Nhưng mà Hàn Tam Thiên vẫn có một chút vô cùng hoang mang, phong ấn trong thân thể của mình. nàng làm sao lại biết? Mà nếu như nói nàng biết địa chi phong ấn, thậm chí bao gồm cả U Minh Chi Vương thì cũng rất bình thường, như vậy chuyện cơ thể anh bách độc bất xâm, làm sao nàng lại biết?
Tựa hồ cũng nhìn ra Hàn Tam Thiên hoang mang, nàng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Hạ Nhiên không chỉ biết địa chi phong ấn, thậm chí còn có thể giải phong ấn này."
"Còn về chuyện vì sao ta biết được thể nội của ngươi vạn độc bất xâm, ta chỉ có thể nói, trong cơ thể người có long huyết, thân ta có phượng huyết, tất nhiên là rõ ràng, ngày sau, người sẽ biết đáp án."
Nói cong, lúc này cũng mặc kệ Hàn Tam Thiên phản ứng thế nào, nàng hơi động một chút, thay Hàn Tam Thiên gỡ xuống từng vây ngân châm trên người: "Một canh giờ sau, cần phải thi châm lần thứ hai, đến lúc đó ta sẽ chờ người ở đây."
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, gấp gáp hỏi: "Tiền bối. .."
"Hạ Nhiên tựa hồ cũng không già như vậy đứng không?"
"Vậy Hạ Nhiên tỷ tỷ, vừa rồi ta nghe người nói, người có thể giải địa chi phong ấn?" Hàn Tam Thiên khẩn trương nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.