Có còn biết xấu hổ nữa hay không?
Như cũng chú ý tới ba người vẫn luôn nhìn anh chằm chằm, Hàn Tam Thiên ngẩng đầu lên, trên
mặt hiện lên vẻ ta rất là vô tội: "Ta thật sự không có ý kiến gì với chuyện của các ngươi, các người tiếp
tục đi."
Hắc Bạch Song Sát nhìn nhau một cái, ánh mắt phức tạp, làm chút chuyện xấu mà lại gặp phải loại tình huống này?
Đang không biết như thế nào cho phải, người áo trắng nhịn không được nhìn người áo đen nháy mắt
ra hiệu, làm gì phải quan tâm hắn ta như thế nào,
đây là con vịt đã đưa đến bên miệng, không có lý
do nào lại không ăn.
Người áo đen gật gật đầu, lập tức ngừng tay, nhìn qua Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói: "Mau mau cút, cút xa một chút cho ta, rồi tùy ngươi phủi giày."
"Các ngươi không cho ta làm thì làm sao ta phải
sạch giày được?" Hàn Tam Thiên buồn bực nói.
"Nếu như người không đi, đừng trách ông nội không khách khí." Người áo đen không có kiên nhẫn quát.
Hàn Tam Thiên cười một tiếng, lắc đầu, để giày xuống đất mang vào, chậm rãi đứng lên, nhìn Hắc Bạch Song Sát đang không kiên nhẫn một cái, lại liếc mắt nhìn đại mỹ nữ đang dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn anh, gật gật đầu: "Được rồi, đi thì đi, bây giờ ta liền đi."
Nói xong, Hàn Tam Thiên phủi mông dính bụi đất
một cái, thành thật đi về phía chân núi.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên rời đi, Hắc Bạch Song Sát hài lòng nhìn nhau một cái, vui vẻ không thôi.
"Người cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707410/chuong-3267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.