🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không đợi Hàn Tam Thiên mở miệng, lúc này, một đám người bên cạnh Thanh Long đã tức giận mắng lên.
"Con mẹ nó, đại ca, đừng nghe tiểu tử này ăn nói bậy bạ, con mẹ nó, chỉ bằng hắn mà muốn phá công pháp của huynh đệ chúng

ta.
"Nói như vậy thì ai mà không biết nói, ta còn có thể nói lão tử đấu thắng tam đại Chân. Thần, bọn hắn cũng đều là bại tướng dưới tay lão tử đó."
"Người trẻ tuổi, khoác lác cũng cần phải có chừng mực, nếu không thì không chỉ không phát huy tác dụng, ngược lại khiến bản thân.
mình trở thành trò hề, người không biết thì còn có thể vô tội, đó là bởi vì hắn ngu xuẩn."
"Ha ha ha ha."
11
Dù sao năm đó cho dù bọn hắn bị giam, tất cả mọi người trong toàn bộ hoang mạc chi địa, bao gồm cả mấy vị cao thủ kia cũng chưa thể phá giải trận pháp này, dù dùng những phương pháp khác thì chỉ cũng chỉ có thể dùng sự hy sinh to lớn đổi lấy phong ấn tạm thời mà thôi.
Cho nên bọn hắn ngông cuồng và kiêu ngạo cũng có lý do.
Hàn Tam Thiên lại nhẹ nhàng cười một tiếng, không đặt những câu chửi rủa và chế giễu này vào trong mắt chút nào, đối với vấn đề của Thanh Long, Hàn Tam Thiên trả lời rất rõ ràng: "Vấn đề cũng không lớn."
“Con mẹ nó, vẫn còn ở đây ăn nói khoác lác, đại ca, đừng nói nhảm với hắn nữa, chúng ta cùng nhau giết chết hắn là được rồi."
"Nói không sai, dù sao chơi cũng chơi qua rồi, tiểu tử này ở trong mắt chúng ta chỉ là một tên rác rưởi phế vật, sâu kiến mà thôi, bóp chết hắn."
Nghe Hàn Tam Thiên nói, nhất là khi nhìn thấy Hàn Tam Thiên không sợ chút nào, thậm chí không hoảng chút nào khiến bạn hắn tức giận vô cùng.
Với bọn hắn mà nói, lúc này Hàn Tam Thiên
hẳn phải giống như những người khác, tràn ngập bàng hoàng và bất lực, thậm chí vô cùng đáng thương quỳ xuống cầu xin tha thứ, mà không phải như hiện tại, dám đứng thẳng lưng xụ mặt nói chuyện cùng bọn họ.
Đây là hành vi không thể tiếp nhận lại không thể tha thứ.
Thanh Long cũng rất tức giận, nhưng mà hắn vẫn chưa vội vã động thủ, trái lại nghiêm túc nhìn qua Hàn Tam Thiên, tự hỏi trong lời nói của tên ngốc này là thật hay giả.
Hắn có thể khinh thường hoặc là không
nhìn Hàn Tam Thiên, nhưng vấn đề là, bọn hắn có thể cùng nhau xuất thủ đối phó Hàn Tam Thiên, thật ra cũng nói rõ Hàn Tam Thiên hơi có chút bản lĩnh, vừa rồi giao thủ cũng xác minh điểm này.
Nếu như anh thật sự có biện pháp phá chiêu, tùy tiện tiến công, thua thiệt chính là bọn hắn.
"Đại ca, người vẫn do dự cái gì? Tiểu tử này rõ ràng chính là đang giả vờ, người tuyệt đối đừng trúng kế của hắn."
"Nói không sai, ta dám cam đoan chúng ta chỉ cần động thủ, tên ngốc này cũng chỉ có
thể làm một cháu trai ngoan ngoãn cầu xin tha thứ."
Thấy Thanh Long bất động, vài tên quái nhân khác vội vàng nói.
Thanh Long híp mắt lại, lời này ngược lại có mấy phần đạo lý, bại cục của Hàn Tam Thiên vừa rồi đã rất rõ ràng, không có đạo lý bị anh hù dọa mới đúng. Nghĩ với đây, Thanh Long khẽ cắn môi, vung tay lên, liền muốn động thủ.
Nhưng ngay lúc này, Hàn Tam Thiên đột nhiên hét lớn một tiếng: "Khoan đã."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.