Nhục nhã anh là cái cớ, khiến anh tiêu hao mới là thật.
"Ta nói đúng không?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn Thanh Long.
Thanh Long mỉm cười, sau đó vỗ tay.
Chờ đến khi bọn hắn chơi đủ rồi, cảm thấy nhục nhã anh đủ rồi, hết thảy cũng liền bị triệt tiêu.
Cho dù Hàn Tam Thiên mạnh hơn đi nữa, nhưng lúc đó Hàn Tam Thiên chỉ sợ cũng đã tiêu hao hết năng lượng, chẳng qua là dê đợi làm thịt trong mắt bọn họ mà thôi.
h chơi." Hàn Tam Thiên
cười gật gật đầu.
Chuyện này cũng không khó lý giải, bọn hắn có thể có được danh xưng gì mà là mười hai tử thần hoang mạc, kẻ yếu với bọn hắn đương nhiên không cần nhiều lời, mạnh
hơn bọn hắn thì cũng bị bọn hắn chơi đùa tại chỗ đến chết.
"Quá khen quá khen." Thanh Long nhẹ nhàng cười một tiếng, nói tiếp: "Chỉ là một chút tài mọn, không đáng giá nhắc tới."
"Nhưng mà nếu chỉ là một chút tài năng thấp kém, vậy tại sao tên phế vật này không phá được, chỉ có thể bị vây chết chứ, hay da, phế vật chính là phế vật."
Nghe nói như thế, đám người cười ha ha.
Mà lúc này Hàn Tam Thiên cũng đột nhiên
cười ra tiếng...
"Ha ha ha ha, cái đồ đần này điên rồi sao?"
"Chúng ta cười, hắn cũng cười?"
"Thật là đồ ngu ngốc, xem ra, hắn đã bị chúng ta làm cho tinh thần sụp đổ rồi."
"Ôi ôi, không chừng người ta dùng loại phương pháp này cưỡng ép để đẩy lên một đợt khí thế mới."
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên cười, một đám người tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707276/chuong-3133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.