🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng nửa canh giờ trôi qua rồi, một canh giờ cũng trôi qua rồi, thứ lưu lại cho nàng chỉ có thất vọng vô tận.

Nhưng ngay khi trái tim nàng sắp tan nát, nơi xa, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện...
Cho dù thân ảnh kia vô cùng lảo đảo, bay cực thấp giữa không trung, thậm chí tùy thời đều như thể lung lay sắp đổ, nhưng nhiều năm ở chung, đáy lòng nhung nhớ, Tô Nghênh Hạ làm sao lại không rõ ràng, đây chính là Hàn Tam Thiên chứ?
"Tam... Tam Thiên." Tô Nghênh Hạ kinh hãi kêu lên, điên cuồng chỉ tay về phía sau thuyền hoa, sợ đám người Tần Sương không nhìn thấy.
Tần Sương nhìn thấy trạng thái Hàn Tam Thiên phi hành, trong lòng lập tức cảm giác nặng nề, cặp chân đẹp thon dài có chút dùng sức, thân ảnh xinh đẹp tựa như chim
yến trực tiếp bay ra ngoài, một đường hướng về phía Hàn Tam Thiên bay đi.
Khi thấy là Tần sương đang bay về phía
mình, lúc này Hàn Tam Thiên cũng cuối cùng thở phào một cái.
Nhiệt độ cao kịch liệt như là lồng hấp bao fiphủ trên người Hàn Tam Thiên, cho dù là
bất động, Hàn Tam Thiên cũng cảm giác được nhiệt độ khắc nghiệt khó chống đỡ, lại thêm anh một đường bay đến, thân thể đã sớm ở trong nhiệt độ cao chịu đựng đến cực hạn.
Nếu không phải anh là Hàn Tam Thiên, có
kim thân cường đại gia trì lại có các loại năng lượng vô cùng to lớn chi viện, chỉ sợ không cần cho tới bây giờ, nửa đường đã hoàn toàn mất mạng.
Lại thêm, trận nổ tung và ngọn lửa to lớn khiến thân thể Hàn Tam Thiên cũng chưa hoàn toàn phục hồi như cũ.
Một đường mà đến, anh đuổi theo thuyền hòa đều dựa vào ý chí cực mạnh đang khổ cực chèo chống. Cho nên, khi thấy Tần Sương, Hàn Tam Thiên triệt để buông xuống hết thảy phòng bị, mà người không có ý chí cường đại chèo chống, chỉnh thể cũng hoàn toàn thư giãn, theo Hàn Tam
Thiên hơi nhắm mắt lại, thân thể của anh như là máy bay không còn dầu, ầm vang rớt xuống.
Cũng may tốc độ của Tần Sương cực nhanh, theo gia tốc lao xuống liền ôm Hàn Tam Thiên vào trong ngực, khi nàng cúi đầu nhìn lúc này Hàn Tam Thiên người đầy máu tươi và bỏng nghiêm trọng, trong lúc nhất thời cũng không nhịn được nhìn thấy mà giật mình, cắn răng một cái, vận khí, Tần sương mang theo Hàn Tam Thiên bay trở về phía trên boong thuyền.
Gần như cùng một thời gian, Tô Nhan mang theo Lục Châu cũng chạy tới, khi Tần
Sương buông Hàn Tam Thiên xuống, một đám người lập tức quan tâm vây lại.
Cho dù chỉ là một đoạn ngắn khoảng cách, nhưng rời khỏi thuyền hoa không có ngọc bằng châu bảo hộ, lúc này Tần Sương cũng đổ mồ hôi lâm ly, ướt đẫm nửa bên quần áo.
Nhưng mà nàng không có tâm tư chú ý những cái kia, cưỡng ép thúc ra một đạo năng lượng đánh vào trong thể nội Hàn Tam Thiên, sau đó nàng nhìn về phía Tô Nghênh Hạ sớm đã ghé vào bên người Hàn Tam Thiên, khẩn trương khóc thành nước mắt: "Mặc dù trong ngoài thân thể đều có không ít tổn thương, nhưng mà Nghênh Hạ, ngươi
không cần lo lắng, Tam Thiên chỉ hôn mê, không có nguy hiểm tính mạng."
Tô Nghênh Hạ nặng nề gật đầu, nhìn chằm chằm Hàn Tam Thiên lâm vào hôn mê, nàng hơi đưa tay, gối đầu Hàn Tam Thiên vào trong ngực của mình, tay ngọc thon dài nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt người yêu bị thương, trong lúc nhất thời tràn đầy đau lòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.