Nói xong những lời này, Hàn Tam Thiên chậm rãi đi về phía cửa lớn thiên lao.
Nhìn xem Hàn Tam Thiên bước đi tự nhiên, Phương Biểu và sài Vinh lúc này mới phản ứng tới, không khỏi hai mắt trùng nhau.
Hắn không phải là chịu hình phạt băng hỏa sao? Bằng hình có hiệu quả chậm, lúc này không hiển lộ cũng hợp lẽ nhưng hoả hình. đã đốt chân anh thành như thế, mà anh còn có thể đi lại như người bình thường.
Con mẹ nó.
"Ngươi còn thất thần làm cái gì? Còn không tranh thủ thời gian cứu nghiệt tử kia của người đi? Còn có, Phương Biểu, nơi này chướng khí mù mịt mau chóng rời khỏi đi." Sài Vinh nói xong, cũng đuổi theo sát bước chân Hàn Tam Thiên, đi ra thiên lao.
"Rút." Nhìn qua bóng lưng Sài lão tiên sinh, Phương Biểu dường như trả lời hắn, lại như đang nhắc nhở chính mình.
Cái chỗ chết tiệt này còn không hủy đi thì lưu lại để làm gì? Thiếu một chút nữa đã chọc giận Bằng Thần, gây họa tới toàn bộ nhà họ Phương.
Đừng nói Băng Thần nhìn không vui vẻ, cho dù là chính hắn ở chỗ chết tiệt này cũng thấy buồn nôn.
Nhưng nghĩ đến Băng Thần vào lúc này cố ý thiên vị mình, trên mặt Phương Biểu lúc đầu có chút nặng nề, đột nhiên dào dạt lên vẻ mỉm cười.
Sau đó hắn bước nhanh chạy về hình phòng, đi cứu con của mình.
Ở bên ngoài thiên lao, Sài lão tiên sinh đuổi
kịp Hàn Tam Thiên, có chút hành lễ, xin lỗi cho việc không chu toàn, để Hàn Tam Thiên phải mạo hiểm.
Tê tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707173/chuong-3030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.