Nhưng Phương Biểu thậm chí không hề quay người lại, chỉ lạnh nhạt lạnh giọng quát: "Thế nào? Mấy người các ngươi có lỗ tai để trưng chơi sao? Không nghe được ta nói chuyện?"
Mấy tôi tớ cũng không dám đứng yên nữa, đi nhanh đến bên người Phương Khôn, ấn hắn xuống.
Nhìn thấy phụ thân dứt khoát tuyệt tình như
vậy, lúc này Phương Khôn triệt để hoảng sợ, nhìn qua Hàn Tam Thiên đang nằm trên mặt đất lạnh nhạt nhìn qua hắn, hắn gần như thẹn quá hoá giận: "Phương Biểu, ngươi điên rồi sao? Hổ dữ không ăn thịt con, người ngay cả con trai ruột của mình cũng muốn giết, người xứng đáng với mẫu thân đã khuất của ta sao?"
Phương Biểu nặng nề nhắm mắt lại, cũng bởi vì tình cảm chân thành của hắn đối với thê tử đã qua đời khi vừa mới sinh hạ Phương Khôn, cho nên hắn đối với con trai độc nhất này vô cùng yêu thương, dùng từ nuông chiều để hình dung cũng không quá đáng.
Nhưng sao hắn có thể nghĩ đến, chính loại nuông chiều này đã gây ra đại họa động trời hôm nay.
Mặc dù hắn thân là một phụ thân, vô cùng thưởng thức đứa con trai này, nhưng...
"Sau này, chúng ta đoạn tuyệt tình nghĩa phụ tử."
"Dẫn xuống đi." Phương Biểu thở dài.
Vừa mới nói xong, khuôn mặt Phương Không lộ vẻ hoảng sợ, mà mấy người hầu cũng không dám nhiều lời, dẫn Phương Khôn đi
về phía phòng hành hình đã tan nát ở bên cạnh.
"Tại sao... tại sao có thể như vậy?"
Phương Khôn kinh ngạc nhìn lên Hàn Tam Thiên trước mắt, không thể tưởng tượng nổi chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707172/chuong-3029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.