Nghe nói như thế, trong lòng Phương Biểu vui vẻ không chịu được, Sài lão là lão tiền bối đức cao vọng trọng của hoang mạc chi giới, người có thể được hắn gật đầu thì há lại là kẻ tầm thường?
Nhất là khi người này là con của hắn.
"Con trai tuổi vẫn còn trẻ, Sài lão ngài đã quá khen." Phương Biểu làm bộ khiêm tốn mà nói.
Sài lão nhẹ nhàng cười một tiếng, lắc lắc đầu, bàn tay hơi đặt trên bờ vai Phương Biểu, thở dài một tiếng, nói: "Lão phu đã sớm ẩn nấp giang hồ nhiều năm, không hỏi
thế sự, điểm này, gia chủ nhà họ Phương nên rõ ràng."
"Lần này, sở dĩ lão phu tự mình hiện thân với hoang mạc chi giới, trừ nể mặt gia chủ nhà họ Phương người ra, quan trọng nhất chính là lão phu rất là coi trọng người con trai tốt này của ngươi."
"Với tài năng của hắn, tương lai tất thành chuyện lớn. Mà nhà họ Phương người lại có thánh nữ, tương lai nếu hạ sinh được một người con thì vô cùng có khả năng bồi dưỡng được Chân Thần, đến lúc đó đừng nói xưng bá hoang mạc chi giới, cho dù là dẫn chúng ta quay về Trung Nguyên thì có
là gì?
"Tục ngữ nói rất hay, không có chuyện thì không đến gõ cửa, lần này lão phu đến đây, ngoại trừ tham gia hôn lễ của Khôn nhi, trên thực tế, lão phu muốn thu nhận Phương Khôn làm đồ đệ."
"Sài lão tiên sinh muốn thu Khôn nhi làm đệ tử?" Phương Biểu giật mình.
Sài lão tiền bối tung hoành trong hoang mạc, đương nhiên có thực lực phi phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707142/chuong-2999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.