🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe nói như thế, trong lòng Phương Biểu vui vẻ không chịu được, Sài lão là lão tiền bối đức cao vọng trọng của hoang mạc chi giới, người có thể được hắn gật đầu thì há lại là kẻ tầm thường?
Nhất là khi người này là con của hắn.

"Con trai tuổi vẫn còn trẻ, Sài lão ngài đã quá khen." Phương Biểu làm bộ khiêm tốn mà nói.
Sài lão nhẹ nhàng cười một tiếng, lắc lắc đầu, bàn tay hơi đặt trên bờ vai Phương Biểu, thở dài một tiếng, nói: "Lão phu đã sớm ẩn nấp giang hồ nhiều năm, không hỏi
thế sự, điểm này, gia chủ nhà họ Phương nên rõ ràng."
"Lần này, sở dĩ lão phu tự mình hiện thân với hoang mạc chi giới, trừ nể mặt gia chủ nhà họ Phương người ra, quan trọng nhất chính là lão phu rất là coi trọng người con trai tốt này của ngươi."
"Với tài năng của hắn, tương lai tất thành chuyện lớn. Mà nhà họ Phương người lại có thánh nữ, tương lai nếu hạ sinh được một người con thì vô cùng có khả năng bồi dưỡng được Chân Thần, đến lúc đó đừng nói xưng bá hoang mạc chi giới, cho dù là dẫn chúng ta quay về Trung Nguyên thì có
là gì?
"Tục ngữ nói rất hay, không có chuyện thì không đến gõ cửa, lần này lão phu đến đây, ngoại trừ tham gia hôn lễ của Khôn nhi, trên thực tế, lão phu muốn thu nhận Phương Khôn làm đồ đệ."
"Sài lão tiên sinh muốn thu Khôn nhi làm đệ tử?" Phương Biểu giật mình.
Sài lão tiền bối tung hoành trong hoang mạc, đương nhiên có thực lực phi phàm, bao nhiêu năm qua đã có bao nhiêu chí sĩ muốn nhập môn nhưng Sài lão tiên sinh cho tới bây giờ đều lẻ loi một mình, không thu đồ đệ.
Bây giờ, Sài lão tiên sinh không chỉ thu nhận đồ đệ, hơn nữa còn khoa trương chủ động nhắc tới, cái này làm sao không khiến Phương Biểu kinh động như gặp phải thiên nhân, lại cực kỳ cảm thấy kinh sợ vì được sủng ái.
"Sài mỗ là người tuyệt đối không nói hai lời."
Sài Vinh thật vui vẻ gật đầu.
Nhìn trúng Phương Khôn, không chỉ có xem trong bối cảnh của kẻ này, càng quan trọng
hơn chính là tiềm lực chỉnh thể của nhà họ Phương.
Nếu là đồ nhi tương lai của hắn có thể hoàn thành tâm nguyện của tất cả mọi người trong hoang mạc chi giới, giúp mọi người rời khỏi nơi hạn hán đáng chết này đi ra ngoài, như vậy hắn thân là tiền bối nổi danh lừng lẫy trong hoang mạc chi giới cũng coi như là
một trong những người cống hiến sức mạnh. vĩ đại nhất cho hoang mạc chi giới.
Nhìn thấy Sài lão tiên sinh biểu hiện như vậy, Phương Biểu đã nhanh chóng trở nên rất kích động.
Tuy hắn có dã tâm, nhưng bây giờ tuổi trên. năm mươi, mà nhà họ Phương chỉ mới vừa đứng vững, nếu như trong tương lai con trai của hắn có thể giúp hắn hoàn thành nguyện vọng này thì cho dù chết hắn cũng có thể cười tỉnh.
"Phương Biểu xin thay mặt con trai đa tạ Sài lão tiên sinh." Nói xong, Phương Biểu kích động có chút khom lưng để bày tỏ hành lễ.
Thánh nữ, Băng Thần, hiện tại cho dù ngay cả Sài lão tiên sinh là đại tiền bối đều đến hỗ trợ, hiển nhiên, nhà họ Phương của hắn đã chân chính đi đến đỉnh cao nhân sinh, thật sự phát triển.
"Phương mỗ lập tức nói chuyện này cho con trai biết, chắc hẳn nếu hắn biết Sai lão tiên sinh ngài thu hắn làm đồ đệ, tất nhiên sẽ vui vẻ đến không thể tự kiềm chế." Phương Biểu cười nói.
"Ta đi cùng người đến đó." Sài lão tiên sinh cười cười.
Phương Biểu gật đầu xoay người, sau khi làm ra một tư thế xin mời, mang theo Sài lão tiên sinh, một đường từ chủ điện bên kia chậm rãi đi về phía đám người đang tụ tập trên thao trường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.